Anh từ khi nói xong câu nói tuyệt tình ly hôn thì cũng không còn nhân từ, nhẫn nại kéo cô một đường lôi về nhà. Xe vừa thắng trước cổng, Dịch Tân trược tiếp mở cửa xe nắm mạnh cổ tay cô mà lôi vào trong
Trong lòng Á Kỳ bây giờ như bị lửa đốt. Cô nãy giờ đã giải thích , thậm chí van xin mà anh một lời cũng không để lọt tai mình. Ly hôn là ly hôn...Dịch Tân đối với anh dễ dàng đến như vậy sao???
Trong nhà tất cả đồ đạc của cô cũng đã được dì Minh xếp gọn gàng vào vali. Nói nhiều cũng không nhiều mà ít cũng không ít.Anh lôi mạnh cô đến ngã vào đống đồ ấy , mấy cái vali nặng cứ thế mà theo đà ngã chồng theo lên người cô. Dì Minh hoảng sợ mà chạy tới đỡ cô, họ là vợ chồng cãi nhau cũng không nên tàn nhẫn như vậy:
- Thiếu gia ngài không nên làm vậy, phu nhân sẽ bị thương!
- Không phải chuyện của bà mau lui xuống!!!!
Dịch Tân một bên tức giận mà nói. Nó là bà thấy sợ là người giúp việc bà nên biết bản thâm mình ở đâu nên dù không muốn bà cũng phải bỏ lại thiếu phu nhân mà lui xuống
- Á Kỳ mau cầm hết đồ của cô đi đi!!! Đừng phí thời gian nữa
- Dịch Tân anh thật sự tuyệt tình đến vậy sao?
- Đúng vậy! nên cô không còn gì cứu vãn được đâu đi mau đi
-Nếu anh muốn ,được em chấp nhận đi nhưng em muốn hỏi anh một câu nữa thôi
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-vo-truoc-tong-giam-doc/3286055/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.