Tối hôm nay xem ra Á Kỳ cô không thể ngủ được rồi. Từ cái lúc bưng khay đồ ăn ra khỏi thư phòng thì mặt cô đã viết lên mồn một chữ hạnh phúc to tướng , cứ cười tủm tỉm như kẻ biết yêu lần đầu. Khiến dì Minh nhìn vào không hỏi cũng hiểu được phần nào
Cô còn nhớ lúc bước ra khỏi thư phòng anh còn dặn " Á Kỳ về phòng thì ngủ sớm đi đừng thức khuya". Nhớ đến thôi là tim không thể bình tĩnh rồi loạn nhịp hết lên
Lăn qua rồi lộn lại chục vòng mà vẫn không thể nào ngủ nổi. Nghe tiếng mở cửa, Á Kỳ ngẳn đầu lên nhìn thấy anh về phòng
Dịch Tân nhìn lên đồng hồ treo tường đã hơn mười hai giờ khuya, rồi nhì cô gái trên giường mà nhăn mặt
- Sao giờ này chưa ngủ?
- Em chờ anh về phòng
Thiệt là lắc đầu với cô không xem lời người khác ra gì:
- Đúng là lắm chuyện mà
Xong rồi anh đi vào phòng tắm đánh răng, rửa mặt
(xem ra nam9 của chúng ta dễ thở hơn rồi nên banhbao112 sẽ đổi cách xưng hô lại chứ không tội chị nữ9 quá )
Lúc anh ra thì Á Kỳ vẵn tròn xoe hai mắt nhìn anh
- Tôi cũng đã về phòng rồi bây giờ em có thể ngủ được chưa
- Ngủ... em ngủ ngay đây
Hết nói nổi không ngờ cô gái này trước kia hiền lành nghe lời giờ lại như đứa trẻ hư không nghe lời như vậy
Dịch Tân vừa nằm xuống giường mắt chưa nhắm thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-vo-truoc-tong-giam-doc/3286026/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.