Ánh sáng, ánh sáng mập mờ, đôi mắt nó từ từ mở ra. Chớp chớp vài cái đểthích ứng với ánh sáng trong phòng, nó nhìn xung quanh phòng thấy đâykhông phải bệnh viện cũng chẳng phải nhà mình. Nó ngồi dậy đưa tay chạmvào vết thương va đập lúc trước ở trên đầu.
- Bị thương?
Nó tự hỏi mình và nó nhận ra có người khác trong phòng ngoài nó. Nó nhìnchằm chằm người đó, không một chút kí ức về người này, không quen biết,chưa gặp bao giờ (có chắc là chưa gặp bao giờ không đây?)
- Ngươi là ai?
- Em không hề thay đổi.....nhưng em quên ta.
- Sao tôi lại ở đây? Thả tôi ra.
Nó lạnh lùng nhưng nó biết người trước mặt mình sẽ không thả nó ra đâu.(vậy thì còn nói làm gì khi biết trước rồi nhỉ?) Nó định bước xuốnggiường nhưng hắn tiến đến, ghì chặt nó xuống giường. Hai người nhìn nhau chằm chằm, khoảng cách rất gần khiến cả hai nghe được nhịp đập của contim. Hơi thở của hắn phả vào mặt nó làm nó khẽ rùng mình sợ hãi vì người đang nhìn nó kia 'lạnh' quá.
- Buông...
- Em trốn đi, emđã trốn chạy khỏi ta suốt 4 năm. Em có biết chỉ chút nữa em không quayvề là ta đã giết đứa em gái sinh đôi của em không hả?
- Em gái sinh đôi?
Nó không hiểu hắn đang nói gì, nhưng nghe đến em gái sinh đôi nên nó đoánhắn đang nói đến con bé giống y hệt nó ở quán bar, cơ mà lúc này nóchẳng bận tâm vì hai cổ tay nó bị hắn túm chặt hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-tuyet/2057805/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.