Sau khi từ chỗ những người bạn trở về biệt thự, hắn mệt mỏi vô cùng vì dạogần đây cứ lo về chuyện nó chưa tỉnh dậy. Hắn tiến đến căn phòng gần đóvà tìm kiếm bóng hình nó nhưng hắn đã hoàn toàn kinh ngạc. Lúc này không biết nên nói gì đây, người hắn khẽ run lên vì tức giận, hắn không biếtmình sẽ nổi khùng đến mức nào vì nơi giường kia đáng lẽ nó phải nằm đóthì lại không thấy bóng dáng nó đâu cả.
- Khốn-khiếp....
Hắn gằn từng chữ rồi nắm chặt tay khiến đường gân xanh nổi lên. Hắn lập tức rời khỏi biệt thự và phóng đi mất dạng. (lúc này dây vào hắn là đi gặpông bà tổ tiên không biết chừng) Nhưng khi hắn vừa rời khỏi thì bốnngười xuất hiện, đôi mắt họ hướng về phía ít bụi còn vương lại khi hắnrời khỏi.
- Ơ.......
Một người con gái với mái tóc gợnsóng suôn dài khẽ ngã vào người của một cô gái y hết. Đó không ai khácchính là nó ngã và Tuệ đã ôm lấy nó. Tuệ đã đợi khoảng khắc này lâu lắmrồi, Tuệ đã đợi đến ngày được gặp nó, được ôm nó, được gọi nó là chịhai. Tuệ đã đợi và luôn đợi ngày này. Nó cũng mệt mỏi, nõ ôm lấy Tuệ vàdường như nó muốn như này một lúc thôi, chỉ một lúc thôi.
- Đau lắm phải không, mệt lắm phải không?
Tuệ bất giác lên tiếng và vuốt nhẹ mái tóc mềm mượt của nó. Nó không nóigì, chỉ yên lặng và cứ ôm lấy Tuệ, cằm nó đặt lên vai Tuệ, đôi mắt khẽkhép lại. Min và Bin biết ý lên đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-tuyet/2057785/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.