Ngày hôm sau, vẫn là một ngày bình thường như bao ngày với mọi người nhưngnó vừa mở mắt ra thì đập ngay vào mắt nó là hắn đang nằm ngay bên cạnhnó, nó thì gối đầu lên tay hắn và nằm ngay gần hắn nữa chứ. Nó to trònmắt nhưng không dám hét lên. Hắn cũng mở mắt ra, hắn cũng nhìn nó lạnhgiọng nói.
- Cô định nằm trên tay tôi đến bao giờ đây.
- Ơ....xin lỗi.
Nó ngồi bật dậy nhìn hắn xấu hổ rồi quay đi chỗ khác. Nó lên tiếng.
- Không hiểu sao tôi nằm ở đầu kia lại lăn đến chỗ anh được.
Nó đỏ hết cả mặt nên (nó kawaii quá >.
- Cô làm tay tôi đau ê ẩm đấy.
- Xin.......
Nó chưa kịp nói xong thì hắn đóng cửa mất hút luôn. Nó ngồi đó lẩm bẩm gìđó không hay, lúc nó bối rối trông thật buồn cười. Sáng đi học, nó chỉcúi mặt không dám nhìn hắn vì thấy hơi xấu hổ và có lỗi vì làm tay hắnđau ê ẩm. Cả ngày đó họ thấy nó không nói nhiều như thường ngày nữa,ngay cả buổi trưa nó cũng không thèm đi ăn mặc dù họ thấy từ mấy hôm nay nó chưa bỏ ăn ngày nào cả. Chiều hôm đó, đang tự học thì bỗng nó lêntiếng.
- Ê, đi tập gì đi.
- Đi đâu? Chúng mình làm gì có phòng nào tập?
- Ờ hé, các lớp khác đều tập rồi. Vậy không còn phòng tập nào sao?
Nó hỏi thì Khoa quay lại , tay để lên ghế nhìn nó nói.
- Còn một phòng cũ ở cuối dãy khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-tuyet/2057773/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.