Lâm Lạc giật mình mở mắt, trán cậu đẫm ướt mồ hôi.
Đây là đâu? Ta sao lại ở đây?
Nhưng đó vẫn chưa là gì, điều khiến cậu không tin vào mắt mình là bản thân cậu đang rất lành lặng.
Những vết thương trên người đã biến đi đâu mất rồi? Sao lại không còn thấy nữa, chẳng phải cậu bị Hàn Minh đánh bị thương rất nặng và chết rồi hay sao?
Rốt cuộc là...đang có chuyện gì vậy?
Sau một hồi suy nghĩ cậu dường như nhận ra điều gì đó. Nếu như cậu đoán không lầm thì bản thân cậu đã... TRỌNG SINH.
Cậu vậy mà lại được trọng sinh a. Dù sau những chuyện đó chân thật như vậy làm sau là ác mộng được. Suy đi nghĩ lại cũng chỉ có một khả năng này thôi.
Cậu phải mất rất lâu mới tin được chuyện này là thật.
Cậu khẽ cười:" Trời không tuyệt đường ta a. Cho ta sống lại một lần nữa, nếu đã vậy ta sẽ như những gì ở kiếp trước đã nói sẽ khiến cho Hàn Minh và Bạch Vân phải trả giá đại giới. Khiến bọn họ sống dở chết dở".
Cậu nhìn xung quanh một lượt và nhận ra đây là phòng của cậu. Nhìn những tấm hình của Hàn Minh đầy ấp trên tường, mí mắt cậu khẽ run. Đến cùng vẫn là cậu một mình đa tình, Hàn Minh vốn không yêu cậu...
Lâm Lạc cầm điện thoại lên và ngạc nhiên khi nhìn thấy ngày giờ đang hiển thị trên đó vì ngày này cũng chính là ngày mà cậu chết.
Nếu đúng như kiếp trước thì chỉ sau hai tiếng nữa mọi chuyện sẽ xảy ra và cậu sẽ chết.
Lâm Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-the-than/485590/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.