- Cố Gia Bảo Nhi chị không cần phải dấu dím thân phận của chị nữađâu, chị đã gạt mọi ngươi quá lâu rồi, chị nghĩ thế nào khi tôi chỉ giữlại chị và bà ta… – chỉ sang bà Ngọc, -…. cùng tôi hành động, chị khôngnghĩ chỉ là trùng hợp đấy chứ??? – Nó cười khảy, đoạn ngả người ra lưngghế chiêm ngưỡng gương mặt đang tím tái vì khiếp sợ của Zenny. Nó biết,biết rất rõ người con gái này không phải tầm thường chỉ là như mọingười, vì Nó có thể nhìn thấy trong mắt của cô cái kiểu hận thù mà chỉcó Nó mới có.
- Em….em đang nói cái gì…gì thế Kyo, chị là Phương Nhã Thiên Thanhchứ cái gì….gì mà Cố Gia Bảo Ngọc??? – Zenny cố gắng trấn tĩnh mà nở nụcười còn khó coi hơn khóc nói với Nó.
- Đừng ở đó giả ngây giả ngô nữa, Cố Gia Hùng chính là cha của chị,không cần phải giấu giếm làm gì đâu, chị nghĩ hết lần này đến lần khácbáo tin cho ông ta thì tôi không biết chắc?? – Nó cười nụ cười khinh rẻmà nói với Zenny.
- Em…em làm sao biết được!!! – Zenny mất bình tĩnh mà nói như hét vào mặt Nó, – Bà, có phải bà đã bán đứng tôi?!?! – chỉ tay vào mặt bà Ngọcchị nói với giọng căm thù.
- Bà ta không có nói đâu, chính là biểu hiện của chị đã bán đứng chịđấy – Nó không thèm nhìn lấy chị mà chỉ nghịch cái quả cầu thuỷ tinhtrên bàn của chị.
- Không thể nào! – Zenny đã thật sự mất bình tĩnh.
- Đừng, coi nào, đừng nóng vội, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-quy-angels-or-devils/3100124/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.