- Sao em không nói gì hết vậy? – Anh Minh lên tiếng khi chỉ còn 2 đứa trong xe, nhóc Bu mệt quá vì chơi với Rika đã ngủ rồi. (keke, k ngủ mới lạ, hơn 1h khuya rùi còn rì)
- 4 năm qua không ngày nào em không nhớ hai hết, hai đã đi đâu vậychứ??? – Nó quay sang hỏi anh mình, giọng trách móc, nước mắt thì đãchuẩn bị rơi. (chị này tự nhiên s mít ướt thế)
- Hai vẫn luôn luôn ở bên em thôi, chỉ có điều là hai không thể gặpem được, hai xin lỗi vì đã bỏ em lại, nhưng từ bây giờ hai sẽ không điđâu nữa cho nên em đừng lo, đừng khóc như thế, đó không phải là em gáiKyo của anh – Anh nhẹ nhàng nói với Nó, cho dù có cứng rắn cỡ nào nhưngkhi thấy Nó khóc thì anh không kiềm lòng được, mấy năm xa nó anh vẫnluôn quan tâm tới nó, chỉ có điều anh không bao giờ xuất hiện trước mặtnó. Hên là nó chưa bao giờ khóc chứ không thì không biết anh có thể nàolẩn tránh nó được, nhưng nó đúng là đứa em gái của anh, nó đã không baogiờ khóc mặt dù thế nào đi nữa. (hix, ước gì mình đc cứng rắn như v hè )
- Hai hứa là sẽ không bỏ đi nữa chứ? – Nó hỏi lại anh, thật sự nó không thể tin được.
- Uhm, hai hứa, hai sẽ không bao giờ bỏ đi nữa – anh nói với nó.
- Hai phải bù đắp lại những gì hai đã gây ra – Nó cười cười nói, nhìn mặt nó bây giờ đến anh cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-quy-angels-or-devils/3100077/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.