Hai đứa nhỏ im lặng, nhìn nhau. Chúng càng im lặng, hai người lớn càng khẩn trương, tới mức gần như nín thở, chuẩn bị luôn tinh thần cho phản ứng xấu nhất của hai đứa nhỏ.
Rồi bỗng hai đứa đập tay nhau, hò reo: "Yeah... Chúng ta có ba rồi!"
Thần Hạo ngở luôn. Kate tới nắm tay anh, tinh quái nháy mắt, bá đạo bảo: "Nể tình ba đẹp trai, nên tụi con sẽ không truy cứu chuyện ba bỏ mặc mẹ con con!" Cảm xúc vỡ òa lần hai. Thần Hạo ôm lấy hai nhóc vào lòng, xúc động: "Cảm ơn hai con!"
Tuyết Vũ đứng bên cạnh, hú hồn. Hai nhóc con này thật biết khiến người khác thót tim. Cô cứ sợ chúng sẽ không chấp nhận được tin sốc này mà bỏ chạy. Thật may Hai đứa nhỏ nhà cô tuy hay quậy phá nhưng vẫn hiểu chuyện lắm.
Thần Hạo nhìn cô một cái, kéo luôn cô lại gần, hai người tựa trán vào nhau, mỉm cười hạnh phúc, mãn nguyện.
Cuối cùng, gia của họ cũng đã đoàn tụ rồi!Đầu ai biết, bên ngoài quán, sau lớp kính trắng có thể nhìn thấu hai chiều, có người chết lặng đang nhìn trân trận vào trong quán như chủ chim bị trúng đạn, tay buông thống, bên cạnh đôi giày da đen hàng hiệu là bỏ hoa oải hương nằm chập dập trên đất, có vài bông hoa nhỏ tội nghiệp rời khỏi nhành, nằm lẻ loi ngoài nền bê tông lạnh ngắt.
Trong kia không khí đoàn tụ viên mãn ngập tràn bao nhiều, ngoài này tuyệt vọng, bị thương bấy nhiêu. Cái ngày anh bay sang đây gặp cô, đã thẳng thừng tuyên bố sẽ theo đuổi cô, mặc kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702648/chuong-189.html