🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cô vừa nói, vừa lấy điện thoại ra cho bà ta xem.

Bà Lục liếc qua... nghẹn họng. Cả cổ họng như bị Tuyết Vũ tọng cho một tảng đá lớn, vừa tức vừa sợ, không cách nào phản kháng. Cả cơ thể trong chốc lát như bị hút hết năng lượng, xụi lơ.

Tuyết Vũ vẫn chưa nói xong: "Không phải bà và con gái cưng của bà ấp ủ âm mưu chờ Tường Lam tôi xuất hiện thì sẽ mang tôi vào viện tâm thần sao? Bây giờ biết người luôn sống chung với bà bấy lâu chính là người bà cần tìm, cảm giác thế nào hả? Có phải rất cay cú, rất ngứa cổ không?"

Bà Lục kinh hãi, lắp bắp: "Làm sao.. làm sao mày lại biết được chuyện này?"

Lúc ấy, rõ ràng trong phòng chỉ có bà và Nhược Uyên thôi mà.

Tuyết Vũ cười nhạt, giảng thêm một đòn: "Bà còn nhờ chiếc gim cài áo tôi tặng bà vào ngày đầu mới đến không?" Bà Lục đảo mắt, tất nhiên bà nhớ. Chiếc ghim cài áo đó là hàng độc, hiếm, bà thích nó nhất trong tất cả các món trang sức của mình, ngày nào bà chẳng mang. Chỉ có mấy hôm nay ở trong bệnh viện hơi bất tiện nên bà mới tháo ra, để ở nhà thôi.

Nhưng, sao bỗng dưng nó lại nhắc tới chiếc gim cài áo đó?

Bà chợt cảm giác có điều bí ẩn đằng sau, cảnh giác hỏi: "Mày... mày đã giở trò gì với chiếc ghim đó?"

Tuyết Vũ búng tay: "Bà rất thông minh, nói cái đã hiểu. Thật ra, chiếc ghim cài áo của bà lẫn chiếc lắc tay của Lục Nhược Uyên, tôi đều gắn chíp ghi âm trong

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702632/chuong-173.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.