Lục Khang Dụ nào có nghĩ thấu đáo được như anh trai. Thấy Lê Gia Thụy sắp sửa đi mất, hắn điên cuồng đứng không yên:
"Anh. Sao anh lại thả cho hắn đi dễ dàng như vậy."
Với tội của hắn, cho dù có bắt hắn quỳ xuống dập đầu xin lỗi thì cũng không là gì.
Thần Hạo không nói gì, chỉ quắc mắt lạnh nhìn thằng em ngu ngốc. Lục Khang Dụ như bị nghẹn, lập tức ngậm mồm lại. Bà Lục vì chuyện này, nhất thời mà quên đi hoàn cảnh xấu mặt của mình, nhìn cậu con trai út mà mình luôn cưng chiều, không thể tin được hỏi:
"Khang Dụ, chuyện này là thế nào hả?
Con nghiện ma túy từ khi nào? Mau nói đi! Đây không là sự thật đúng không?" Lục Khang Dụ vẫn cố biện minh cho mình:
"Không phải đầu mẹ. Là âm mưu của Lê Gia Thụy. Mẹ phải tin con. Ba... con bị hãm hại. Đây không phải là sự thật, ba đừng tin bọn họ. Là bọn chúng bày mưu hại con, con bị oan..."
"Lôi nó về nhà!" Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
Sự phẫn nộ của Lục Bạch Văn lúc này đã không còn ở mức bình thường, mà đã đạt đến đỉnh điểm. Ông ta quắc mắt sắc như dao nhìn hắn, gầm nhẹ. Ông ta có cảm giác như mặt mình bị bôi từng lớp từng lớp tro trấu, dày không thở nổi.
Những bức hình kia và cái clip kia là thật hay giả, ông ta là người lăn lộn trên thương trường bao nhiêu năm nay lại không biết sao. Hơn bất kỳ ai, ông cũng hy vọng nó là sản là được phép là photoshop đấy chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702614/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.