Đoạn bà Lục và Việt Duật chuẩn bị đi vào căn phòng trước mặt, Lê Gia Thụy và Kim Ngư cũng vừa từ thang máy đi ra. Lê Gia Thuy nhìn thấy một bên mặt của bà Lục đã nhận ra đó là bà mẹ vợ sắp cưới của mình, hắn chững lại. 
Kia... chẳng phải là bà mẹ vợ của hắn sao? Sao giờ này còn ở đây, lại còn đi cùng một người đàn ông trẻ tuổi? Đã vậy còn ôm nhau, nằm tay nắm chân nữa chứ. 
Chỉ cần chừng đó người thông minh có thể nhìn ra quan hệ giữa họ là gì rồi. 
Lê Gia Thụy thầm cười chế giễu. Cứ tưởng bà mẹ vợ của hắn đoan trang, nghiêm chỉnh thể nào. Hóa ra cũng chỉ có thể, là thứ đàn bà dơ bẩn, thích phi cơ công trẻ cơ đấy. 
Thật khiến người ta mở rộng tầm mắt nha. Nếu lão già ba vợ tương lai của hắn mà biết được điều này, không biết sẽ như thế nào. Liệu có tức vỡ 
mặt mà chết luôn không? Kim Ngư âm thầm liếc ánh mắt sắc bén, thâm sâu về phía Việt Duật vừa khuất sau cánh cửa, lại nhìn Lê Gia Thụy, vờ như không biết gì, ngây ngô hỏi: 
"Có chuyện gì vậy? Sao anh không đi tiếp nữa?" Hån hoàn hồn, giấu đi suy nghĩ gai góc của mình, nhìn cô lắc đầu: 
"Không có chuyện gì đâu. Chỉ là nhìn thấy người quen thôi. Chúng ta mau đi thôi." 
Hån vươn tay ôm eo Kim Ngư, nhưng cô đã "về" nhanh chân hơn vừa đi lên trước làm hắn quê một cục, thu tay về. 
May mà không có ai nhìn thấy. Hắn lắc đầu cười. Mặc dù Kim 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702604/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.