"Dạ, thưa mẹ chúng con đã về!" Cả hai cùng lên tiếng.
Bà Lục chỉ tay: "Đi đường xa chắc mệt lắm hả, mau ngồi đi, đừng đứng nữa."
Trước khi đi, Thần Hạo đã nói qua cho vợ chồng bà biết rồi, không lạ gì nữa. Tuyết Vũ không hỏi cũng đoán ra là như vậy, bằng không làm gì có chuyện cả hai đi chừng đó ngày mà bà mẹ chồng" này không gọi điện hỏi thăm".
Cả hai ngồi xuống ghế Thần Hạo cầm hộp quà trong tay mình, đưa cho bà:
"Mẹ, đây là quà vợ chồng chúng con mua tặng mẹ. Mẹ xem có thích không?"
Bà Lục nhìn hộp quà bằng chất liệu nhung cao cấp màu xanh, cười:
"Quà hai con tặng, chắc chắn là mẹ thích rồi." Bà bỏ quà sang một bên rồi hỏi cả hai vài câu đầu về chuyển đi du xuân. Dĩ nhiên là Tuyết Vũ đều thuận theo câu hỏi của bà mà trả lời từng câu một
Bà Lục nghe xong cũng mỉm cười đáp lại từng cái. Chỉ là trông bà không được nhiệt tình lắm. Tuyết Vũ và Thần Hạo đều nhìn ra được điều này. Cô mới hỏi: "Sao giờ này mẹ lại ở nhà vậy? Mẹ không đi chơi cùng "ba" sao? Nhắc mới nhó, "ba" đậu rồi ạ?"
Bà Lục lắc đầu: "Ba con có hen với đám bạn già trong hội đi chơi golf rồi. Ở đó toàn đàn ông, có cái gì vui đâu mà đi. Được rồi, hai đứa mới về chắc mệt rồi, lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi đi., Mẹ đi lên phòng trước đây."
Bà nói rồi bà đi lên lâu. Thần Hạo nhìn theo, cảm thấy lo lắng. Anh chưa bao giờ thấy mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702602/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.