Cô vui vẻ tiến về phía anh, bỏ lại những oán niệm sau lưng.
Trong tay Thần Hạo từ khi nào có một chiếc vòng
tết bằng hoa Oài Hương tím lịm, Anh đội lên đầu cô, nói:
"Đẹp lắm!"
Cô cười, chạy ra xa rồi bảo: "Đồ anh bắt được em."
Rồi Thần Hạo đuổi theo. Cô vừa cười vừa chạy, chạy giữa cánh đồng hoa sắc tỉm dịu dàng ngập
tràn hương thom.
Anh cũng cười.
Tiếng cười của hai người quyện vào nhau, rộn ràng cả một vùng trời. Thế rồi anh bắt được cô,hai người quan quýt lấy nhau không roi.
Hình ảnh hạnh phúc ấy bỗng chốc biến mất, thay vào đó là một căn phòng sơ sinh. Tuyết Vũ cô, có em bé rồi.
Không phải sinh đơn, mà là sinh đôi. Hai đứa bé trắng mũm mĩm, khóc oe oe trong vòng tay rộng lớn của Thần Hạo.
Trông anh rất vui, cử nhìn con cười suốt. Tuyết Vũ hỏi:
"Trai hay gái vậy anh?"
Vậy mà Thần Hạo chẳng nói gì, cứ trêu đùa với con mãi, không quan tâm tới cô.
Tuyết Vũ cổ gắng nhìn xem, giới tính của hai đứa bé, nhưng hình ảnh đấy đã biến mất.Cô giật mình tinh mộng. Cảm giác ngộp thở tới nơi ùa tới, khiến hơi thở nặng nề thêm mấy phần.
Hình như... cô vừa nằm mơ. Một giấc mơ... dài và dep
Nhìn trần nhà, đôi mắt mệt mỏi không chớp lấy một cái. Cử như muốn xuyên qua nó để nhớ lại những gì mình vừa mơ thấy.
Cô mơ thấy Thần Hạo thì phải. Còn mơ thấy mình và hắn có con với nhau?
Tuyết Vũ nở nụ cười chế giễu. Tự mắng mình điên rồi, mới nằm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702592/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.