Nghe nói trước khi chủ tịch quá cố Mạc Lâm qua đời đột ngột, Hải Vận đã là một tập đoàn cường đại, thế lực và quyền uy lớn chẳng mấy ai dám lớn lối, qua mặt hay đắc tội. Lục Bạch Văn sau đó thay Mạc Lâm nắm giữ, tất nhiên mọi thứ tốt đẹp Mạc Lâm gây dựng nên đều rơi vào tay ông ta.
Nắm giữ trong tay thế lực lớn như vậy, nếu biết Tuyết Vũ chính là Tường Lam, thì e rằng nhà họ Trần đã cùng chung kết cục với nhà họ Mạc lâu rồi.
Có lẽ, để giữ kín được bí mật to lớn này không chút sơ hở, chắc anh và hai bác đã rất khổ công và tốn nhiều tâm tư.
Thế nên: "Em coi Tuyết Vũ như em gái mình. Vậy nên anh có thể yên tâm, em sẽ không tiết lộ chuyện này ra ngoài đâu." Bích Trâm khẳng định. Khắc Dương nhìn cô, cảm động: "Cảm ơn em." Ánh mắt của anh sáng lên một cách hiểm có. Trái tim Bích Trâm đập thịch một tiếng. Từ khi biết anh, cô chưa bao giờ thấy anh xúc động mạnh như vậy bao giờ. Là vì có liên quan tới Tuyết Vũ sao?
Khoan đã, hình như cô đã bỏ qua một điều.
Nếu Khắc Dương và Tuyết Vũ không phải anh em ruột... Bích Trâm bỗng giật thót khi nhận ra có một chuyện còn quan trọng hơn. Sắc mặt của cô biến đổi, nhìn anh ngưng trọng. Một luồng khích lệ từ đâu ùn ùn kéo tới, nó thôi thúc cô phải nói ra điều mà bao năm nay cô mãi không đủ can đảm để nói ra. Nếu không nói lúc này, cô sợ mình sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702572/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.