Thân là đàn ông, còn toàn là đại phú nhị, ai lại để một cô gái xinh đẹp như vậy trả tiền bao giờ. Cậu hai Gia Quý, người cứ nhìn Trà My chằm chằm nãy giờ cử động mình, ngồi thẳng lưng, mở miệng, chuẩn bị lên tiếng...
"Gia Quý. Hạt dẻ này ngon lắm, anh ăn đi." Giọng nói cao điệu của Tuyết Vũ vang lên rất đúng lúc, kèm theo đó là một hạt dẻ no tròn được phi "vèo" một đường, trúng ngay cửa "hang động" vừa há ra của Gia Quý.
Anh chàng gần như chết ngất trong tích tắc đó.
Trợn mắt, há mồm, hai hàm răng tê dại, làm gì còn nói chuyện được.
Cô bạn gái của Gia Quý bị pha này dọa khiếp hồn. Người gây án là Tuyết Vũ lại làm như chưa từng có chuyện gì, vô tội chống cằm nhìn cô Trà My, cất giọng điệu bay bổng:
"Cô Trà My thật hào phóng. Mặc dù chúng tôi không thiếu tiền, nhưng nếu cô Trà My đây đã có nhã ý này thì chúng tôi nên toại nguyện cho cô như vậy mới hợp đạo lý. Cô cứ tự nhiên đi."
Gây chuyện xong đền bù là chuyện đương nhiên. Vì con ngựa chết dẫm của cô ta, mà thằng cha Lục Thần Hạo lợi dụng ôm cô hết lần này tới lần khác. Còn làm quần áo cô bẩn hết. Cô đang bực bội không biết xả giận thế nào đây. Cô ta hông đền bù thì cô tìm ai đền.
Sắc mặt cô Trà My gì đó bất chợt cứng ngắc, mất tự nhiên trong một giây, rồi lại cười tươi như hoa, gật đầu:
"Đúng thế. Chuyện này nói thế nào cũng là do tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702550/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.