Đợi tới khi anh được ông Trần thả về phòng ngủ thì đã muộn lắm rồi. Tuyết Vũ đã ngủ say. Chiếc giường vẫn bị chia đôi như ở nhà anh.
Cô vẫn không buông lỏng chút phòng bị nào với anh sao? Thần Hạo ảo não vò đầu, đi đến bên tủ lấy một bộ đồ ngủ thay vào.
Anh leo lên giường. Anh đạp chiếc gối ôm phân chia ranh giới đi. Anh chầm chậm, từ từ, nhẹ nhàng luồn tay qua người Tuyết Vũ, ôm cô vào lòng. Hứ! Đã đồng ý hẹn hò với anh rồi thì đừng mơ chia giường với anh...
Ôm cô thích thật. Lần trước anh đã trải nghiệm một lần rồi, bây giờ không còn cảm thấy lạ lẫm nữa, cơ mà vẫn kích thích kinh khủng. Mới ôm cô được vài giây, cả người đã nóng hừng hực lên, cứ như các tế bào đều nở hết ra vậy. Mùi hương trên cơ thể cô làm anh ngất ngây, sướng phát rồ. Giờ mới biết, thì ra chỉ ôm thôi cũng có thể mang lại khoái cảm không thua kém gì chuyện "lăn lộn".
Có điều, ôm đã đời rồi mới vỡ lẽ, tự mình đào hố chốn mình.
"Thằng nhỏ" nhà anh đang ngủ nghỉ rõ ngoan, ấy vậy mà mới lại gần cô chưa được bao lâu, đã ngọ nguậy thức dậy rồi. Hồi sau nó đứng dựng thắng lên, không chịu nổi, Thần Hạo đành ảo não đi dội nước lạnh.
Nếu lúc trước anh không đụng vào cô vì lời hứa danh dự thì lần này anh không dám đụng vì sợ cô sẽ cạch mặt mình, tránh xa anh hơn.
Sợ vết xe cũ lặp lại, tắm xong anh không dám lại gần Tuyết Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702544/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.