Cùng lúc có thêm một giọng nói khác vang lên, trên vai trái đồng thời có bàn tay đặt xuống, vỗ nhẹ. Sắc mặt Khắc Dương biến đổi trong tích tắc. Tuyết Vũ thoáng giật mình, xoay qua phía tay trái, nhìn thấy Lục Thần Hạo đang đứng phía sau với khuôn mặt khó chịu và ánh mắt lạnh tanh. Đôi mắt cô khẽ động. Tên này lại làm sao rồi, là ai chọc giận hắn hả, sao mặt mày như đi đòi nợ không được vậy?
Có điều, hắn bị làm sao cô không quan tâm, cũng không muốn biết.
Cô làm như không biết gì, cười vui vẻ: "Thần Hạo, anh đến rồi à."
Nụ cười của cô tựa như chiếc lông vũ mềm mại khẽ cọ vào tâm can, nơi sâu nhất trong tim Lục Thần Hạo, khiến anh dù đang giận cũng phải mềm lòng, không cách nào giận cô nổi nữa.
"Ừ. Anh thấy em và anh vợ cùng Lam tổng nói chuyện vui vẻ nên qua đây muốn góp vui." Anh rút khăn tay ra, lau vệt sốt dính bên miệng cô, lời nói ra càng khiến những người xung quanh như bị nhét đầy một họng thức ăn cho chó: "Em hậu đậu thật đấy. Ăn thôi cũng không xong."
Đáy lòng Khắc Dương lạnh xuống trong tích tắc, có điều, chẳng ai nhìn thấy đâu, một chút thay đổi trên khuôn mặt đẹp ngàn người mê này cũng không có. Tuyết Vũ ghét bỏ trong lòng, bên ngoài vẫn phải mỉm cười, diễn vai cô vợ ngọt ngào cho thiên hạ xem, không né tránh hành động thân mật của Lục Thần Hạo.
"Lục tổng, lâu không gặp. Anh khoẻ chứ?" Người lên tiếng là Thế Lân.
Lục Thần Hạo cất khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702533/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.