Để rồi sáng hôm sau, khi cả hai thức giấc, nhìn thấy cảnh tượng chưa từng xảy ra bao giờ. Tuyết Vũ... cô đang nằm ngon lành trong ngực Lục Thần Hạo? Lục Thần Hạo... Anh vòng tay ôm thân hình Tuyết Vũ.
Cả hai đứng hình, hai mắt lớn nhìn hai mắt nhỏ. Sau vài giây thông não, Tuyết Vũ tá hoả đẩy Lục Thần Hạo ra, ngồi ra tận mép giường, kiểm tra quần áo một vòng thấy mọi thứ vẫn ổn mới thở phào. Cô không hiểu, tại sao mình lại lăn sang bên đó, chui vào trong ngực thắng cha kia được. Rõ ràng, có chiếc gối làm ranh giới rồi kia mà. Khoan đã... Chiếc gối, chiếc gối đầu? Tuyết Vũ quét mắt tìm một vòng, cuối cùng thấy chiếc gối ôm chuyên làm nhiệm vụ cao cả đang nằm chỏng trơ, cô đơn dưới sàn nhà.
Ánh mắt Tuyết Vũ tối lại, đanh mặt lên án Lục Thần Hao:
"Lục Thần Hạo khốn khiếp. Anh là đồ biến thái. Vì sao anh lại vứt chiếc gối đi hả?"
Lục Thần Hạo chột dạ vẫn tỏ ra oan uổng: "Không phải tôi. Tôi chẳng có lí do gì để làm chuyện đó cả. Tối qua lúc tôi ngủ nó vẫn ở trên giường."
"Vậy sao giờ nó lại ở dưới đất?" Tuyết Vũ híp mắt nguy hiểm.
"Làm sao tôi biết được." Lục Thần Hạo nhún vai, trả lời như đúng rồi: "Có khi nào nửa đêm em thức giấc, nhìn thấy cơ thể cường tráng của tôi đã sinh ra ham muốn nên lén đạp nó xuống giường không?" Diễn xuất của Lục Thần Hạo không chê vào đâu được, không có nửa điểm đáng nghi, nhưng Tuyết Vũ còn lâu mới tin.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702523/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.