Sáng sớm hôm sau, bà Lục dậy sớm lắm, còn tinh mơ đã đi chạy bộ rồi. Đây là thói quen của bà, trên đưới Lục gia đều biết, cho nên thấy bà chủ dậy sớm đi chạy bộ, đám giúp việc không hề thấy lạ. Nếu một ngày bà Lục không đi chạy bộ nữa, đấy mới là vấn đề.
Hoa viên 304 là hoa viên cao cấp dành cho những người sinh sống trong khu đô thị Phước Thành này với tổng diện tích mười ngàn mét vuông. Đã gọi là cao cấp, đương nhiên chỉ có người có tiền mới được vào, còn bình dân thì chỉ có thể ngắm từ xa.
Vì lí do này, hoa viên 304 không náo nhiệt ồn ào như những hoa viên công cộng khác, mặc dù mỗi ngày đều có nhiều người tới tập thể dục, hít thở không khí trong lành. Đều là người trong giới thượng lưu, đương nhiên nó phải khác.
Trong số những người tới tập thể dục ở đây, đa phần đều là vợ của những ông chủ doanh nghiệp, họ đều biết bà Lục, phu nhân chủ tịch tập đoàn lớn Hải Vận. Mọi khi thấy bà, họ đều kéo tới chào hỏi hòng lấy lòng. Hôm nay cũng chả khác gì.
Bà Lục chỉ ậm ờ nói với họ mấy câu qua loa rồi đi, không quan tâm họ nữa. Chỉ là một lũ nịnh bợ, chả có gì hay, nghe bọn họ nói mà bà cảm thấy buồn nôn muốn chết.
Bà còn việc phải làm.
Bà đi bộ thêm mấy vòng quanh hoa viên, vẫn chưa thấy bóng dáng mình cần tìm.
Đám quý bà kia kéo nhau về hết rồi.
Bà tự nhủ, chắc là hắn chưa tới. Lần trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702508/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.