Nghe thấy những gì Nguyễn Thanh Phương nói, trong lòng thầm nghĩ. [Nếu cô ta có thể giúp mình có được Mộ Tiểu Hy và cả Mộ gia. Như vậy thì Trần gia của mình đã được cứu. Nhưng lời của Nguyễn Thanh Phương cũng không đáng tin, trước tiên mình phải phải lợi dụng cô ta đã.]
Còn Nguyễn Thanh Phương thì lại nghĩ khác, [Bây giờ mình đã bị đuổi ra khỏi Mộ gia, nếu giúp cho Trần Phước Lợi thì chắc anh ta sẽ ở bên cạnh của mình.]
Trần Phước Lợi nhìn cô hỏi: “Vậy nói xem cách của cô là gì?”
Nguyễn Thanh Phương ra hiệu cho Trần Phước Lợi đến gần hơn và nói nhỏ vào tai anh.
“Kế hoạch là như vầy…”
Nghe xong kế hoạch của Nguyễn Thanh Phương, Trần Phước Lợi gật đầu cười gian xảo nói:
“Được cứ làm như vậy đi! Lần này tôi nhất định phải có được thứ mà tôi muốn!”
Sau khi nói chuyện với Trần Phước Lợi xong Mộ Tiểu Hy vào nhà nhìn thấy mẹ mình đã không sao cô mới có thể an tâm, cô ôm lấy mẹ mình.
“Mẹ con xin lỗi!”
Hà Thùy Trang vuốt tóc cô nói: “Xin lỗi gì chứ, đây không phải là lỗi của con. Nên không cần phải tự trách bản thân!”
Mộ Tiểu Hy dụi vào trong lòng bà mà gật đầu.
Hôm sau, Mộ Tiểu Hy đến phòng làm việc của Lệ Đình Thâm.
“Văn Bân, Lệ Đình Thâm có ở bên trong không?”
Văn Bân: “Cô Mộ tìm chủ tịch sao? Anh ấy đang ở bên trong!”
“Được cảm ơn!”
Mộ Tiểu Hy gõ cửa rồi đi vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-le-phu-nhan/3591512/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.