Sau khi đưa nó đến bệnh viện ai nấy đều lo lắng đứng ngồi không yên, Mary đã nhờ bác sĩ giỏi nhất chuẩn đoán cho nó kết quả là bị chấn thương nhẹ ở đầu và xay sát nhẹ bác sĩ đã cho nó uống thuốc ngủ để nó nghỉ ngơi. Cả đám vào xem nó nhưu thế nào thì nó đã ngủ say , Kin đi lại vuốt mái tóc nó anh tự trách bản thân quá vô dụng không trông chừng để nó bị đánh xem những vết thương trên người nó như ai đâm vào tim rồi xát muối vào đau đến không nói nên lời Mary nắm lấy tay anh gương mặt đẫm nước mắt bơ phờ nói :
- Không phải lỗi của anh nên đừng trách bản thân mình nữa.
Hắn im lặng đứng nhìn ngoài cửa sổ nãy giờ cũng cất tiếng :
- Đúng vậy, không phải lỗi của mày nên đừng buồn nữa mày không tính trả thù cho em mày hả.
Kin nắm tay thành nắm đấm gân xanh nổi rõ rệt đập mạnh xuống giường nghiến răng ken két, chấn động khi có người đập giường khi nó đang ngủ làm nó thức giấc nó ngồi dậy kí đầu Kin một cái mặt có vẻ mệt mỏi , chau mày nói :
- Em đang mệt mà anh đập giường như thế không cho em ngủ hả !
Cả đám thấy nó ngồi dậy thì liền đè nó nằn xuống giường miệng ráo riết nói “ em/cô nằm xuống nghỉ ngơi đi “ , nó quơ quơ tay trước mặt vươn vai bẻ tay rơm rớp rồi bẻ cổ nghe tiếng xương giòn tan “ rắc…rắc…” nhìn mọi người cất tiếng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-bang-gia/2992244/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.