Hôm nay hàng hiệu đã về tay, cảm giác cầm thứ của mình nhưng không mua bằng tiền của mình thật kì lạ…
Cô có nên nghĩ đây quà tặng không? Đúng, quà tặng nhân dịp kết hôn… Thôi đi, nghe thôi đã thấy ngu xuẩn rồi.
Mà khoan, là “Nhẫn cưới” đã về tay mới đúng.
Cô còn phải đi giao lưu với mẹ chồng tương lai và trả nhiệm vụ mua nhẫn cưới đã hoàn thành. Nhưng… giờ này bạn chồng tương lai đang đi làm, mà cô thì chưa bao giờ gặp riêng mẹ chồng tương lai cả…
Dù là “Nhà mình tương lai” đấy nhưng mà đi sang tay không thì cũng không được nhỉ? Thế sang báo cáo nhẫn cưới đã về tay thì mang theo cái gì sang đi kèm? Mua quà? Khách sáo quá, giống làm trò nịnh nọt.
Mua… có cái gì mua mà không phải làm trò nịnh nọt đâu?
…
Cô dâu tương lai quyết định ngừng suy nghĩ mà đi bồi bổ thân còm. Ngày hôm qua cô đã mất công đi chợ, nấu một nồi canh sườn bò hầm to tổ bố nhưng hai vị phụ huynh lại ghét bỏ không thèm nói chuyện cùng, thế là ai nấu tự ăn…
Lại bị phụ huynh tẩy chay rồi.
Đầu cô bỗng thấy có chút mệt, vì sao lại cứ phải đòi bày vẽ ra khi mà có làm linh đình hoành tráng cũng chẳng ai vui?
Lại nói là đã bàn là không đưa sính lễ nhưng bạn chồng tương lai vẫn lấy cớ để tặng cho phụ huynh một chiếc Ford. Cô không vui nhưng cũng không thể làm được gì, nó là quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-tai-cua-khong-khi/2066386/phan-i-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.