\-Tiểu Dạ, con uống canh nhé. 
Mẫu phi từng ôn nhu đút từng thìa thuốc cho y, lúc đó y còn vui sướng hạnh phúc một hồi, thầm nghĩ cuối cùng mẫu phi cũng để ý đến mình, ai biết... chén thuốc kia là độc dược, là mẫu phi muốn được phụ hoàng quan tâm, vì vậy mẫu phi coi y là một công cụ, để giúp người có địa vị cao hơn , được nhiều sủng ái hơn. 
Y đã từng nhìn thấy người y nên gọi là phụ hoàng kia, tuy là chỉ nhìn từ xa, nhưng y biết phụ hoàng rất lạnh, xung quanh người giống như bị đóng băng, lạnh đến không có người dám mở miệng nói chuyện. 
Y cũng từng đứng trong góc tường nơi hoàng cung vàng son này, nhìn người nam nhân đó, cũng muốn một lần được cảm nhận tình thương của cha, cũng muốn được như bao huynh đệ tỷ muội khác, có thể làm nũng , có thể khóc nháo, có được tình thương. 
Đã từng.... mẫu phi rất thương y, người năm đó là đệ nhị mỹ nhân của Kinh Thành chỉ đứng sau hoàng hậu, đã từng, người cũng chỉ như bao nữ nhân khác, mơ ước có một lang quân như ý, yêu thương chiều chuộng nàng, đã từng, nàng muốn có một gia đình đầy đủ hạnh phúc, có phu quân , có hài tử, bọn họ sẽ trải qua những ngày tháng bình đạm mà yên ấm.... nhưng tất cả, cũng chỉ là đã từng.... 
Người bị hoàng đế nhìn trúng, được phong phi, phải nhập cung, nhưng thánh ý khó đoán, hoàng thượng cũng chỉ là nhất thời ham mê cái lạ, lâu dần người quen, mẫu phi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-ve-roi/3138592/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.