Chương trước
Chương sau
Mọi người chém giết khoảng 3 canh giờ mới gần như xử lý hết đám ma thú đó, nhưng ma thú của Ma Mị Vụ Vực cũng không phải ăn chay,nhưng con số thương vong \( bị thương và chết\) trong lần bạo động quá lớn , khiến các môn phái tổn thất nặng nề.

Liên Vân tông có thể nói là tổn thất nhiều nhất khi đến thì hơn một trăm người , khi về chỉ còn vài chục.

\-Trạch Phong chủ!

Một đệ tử hoảng hốt kêu lên, mọi người nhìn lại, chỉ thấy Trạch Phong chủ nhắm chặt mắt được đệ tử sau lưng đỡ , hiển nhiên là Trạch Hà phong chủ đã ngất xỉu.

.....

Liên Vân tông....

Trạch Hà phong chủ bởi vì sử dụng hết linh lực nên ảnh hưởng đến linh căn, cái này có thể chữa khỏi, nhưng dược liệu khá khó kiếm, nhưng tạm thời vẫn không ảnh hưởng đến tính mạng của phong chủ.

Mọi người biết điều này mới thở phào nhẹ nhõm.

Trận bạo động tạm thời ổn định, bởi vì trận pháp đã hoàn thành, nhưng Đại Lục vẫn chìm trong không khí nặng nề áp lực.

.....

Tiếng đàn réo rắt êm tai, dư âm vang vọng khắp biệt viện.

Tuyết Phách Hách Lan nhẹ nhàng khảy đàn, tiếng nhạc như tiếng lòng, tiếng nhạc dẫu có êm đềm ấm áp, nhưng bi thương ẩn trong đó... khiến lòng người nhói đau.

Tuyết Phách Hách Lan đặt tay lên cầm \(đàn\) , nhớ về ký ức nhiều năm trước.

Nhiều năm trước vì chạy trốn khỏi cuộc truy sát , Tuyết Phách Hách Lan bị phụ mẫu giả trang thành nữ nhi, đưa lên núi, nhờ một thị nữ trung thành nuôi dạy.

Nhưng năm Tuyết Phách Hách Lan 10 tuổi, thị nữ kia qua đời vì bị yêu thú làm bị thương, trước khi qua đời thị nữ đã giao cho Tuyết Phách Hách Lan một lá thư, và dặn rằng y phải đến Liên Vân tông để tránh nạn.

Thì ra thị nữ và Tô Yên Yên là tỷ muội, nhưng giữa hai người có chút mâu thuẫn, vì vậy đến khi thật sự đến con đường cùng, thị nữ mới muốn nhờ tỷ tỷ chăm sóc hắn.

Tuyết Phách Hách Lan lúc đó mới 10 tuổi, đứa bé đó vừa khóc vừa dùng tay đào hố chôn thị nữ.

Hắn đào đến móng tay gãy hết, đào đến bàn tay chảy máu, đào đến mệt mỏi.... hắn đào, đào nguyên một ngày mới xong, sau đó đặt thi thể thị nữ xuống, bắt đầu chôn cất.

Nhưng mà hắn đào quá lâu, cả người vừa mệt vừa đau lại chưa từng ăn uống nghỉ ngơi, nên vừa chôn cất xong hắn liền xỉu.

Có lẽ là ông trời rốt cuộc mở mắt, trùng hợp nhìn thấy hắn đáng thương, vậy nên cho một đứa bé khác bị lạc lên ngọn núi này.

Thời Liễn Diệp Thiên lạc trên núi cả buổi, mệt lả thì nhìn thấy một ngôi nhà trong trốn thâm sơn cùng cốc, hắn vui vẻ bước qua, lại chợt nhìn thấy một tỷ tỷ thật xinh đẹp nằm trên mặt đất, bên cạnh là một đống đất mới được đào lên.

Thời Liễn Diệp Thiên lúc đó mới có 7 tuổi , nó không hiểu biết quá nhiều, nhưng thấy vị tỷ tỷ xinh đẹp kia giống như bị thương, vì vậy nó lấy thuốc trên người mình ra, đút cho vị tỷ tỷ kia, chỉ là nó có rất nhiều thuốc, cũng không biết nên đút loại nào, cuối cùng liền đơn giản là đút hết tất cả.

Hôm sau Tuyết Phách Hách Lan mở mắt, kinh ngạc khi nhìn thấy nằm bên cạnh mình là một thân hình nho nhỏ, hắn nhẹ nhàng đứng dậy, vết thương trên người đã khỏi hẳn, mệt mỏi và đau đớn cũng biết mất, lại nhìn xuống dưới chân, là rất nhiều lọ thuốc trống rỗng.

Tuyết Phách Hách Lan biết có lẽ là tiểu hài tử này cứu mình, vì vậy liền đem nó vào nhà , chiếu cố.

...... Tối.....

\-Sư tôn, hôm nay là sinh thần của người, con có nấu mì trường thọ, người sẽ không chê chứ?

Phong Vô Nhiên bưng bát mỳ vào phòng, nói.

\-Sinh thần?

Quân Tịch Ly chợt nhớ ra, hình như hôm nay đúng là sinh thần của mình, lại đưa mắt nhìn ánh trăng tròn vành vạnh, sáng tỏ ngoài kia, Quân Tịch Ly bỏ việc trên tay xuống, nhận bát mỳ rồi bước ra ngoài.

Những cánh hoa đào và mai đến nay vẫn chưa rụng hết, bởi vì mỗi khi rụng xong Phong Vô Nhiên lại tốn linh lực làm nó đâm nụ kết hoa.

Những cáng hoa phất phới trong màn đêm thanh tĩnh, ánh trăng dịu dàng rải xuống mặt đất một tầng ánh sáng màu bạc, những ngôi sao lấp lánh xinh đẹp trên trời đang rọi xuống, Quân Tịch Ly tự nhiên có hứng thú muốn uống rượu.

Y dừng bước dưới một cây đào, ngồi xuống cái ghế ở gốc cây đó, nhẹ nhàng nhấm nháp bát mỳ trong tay.

Ăn xong y lục lọi trong nhẫn trữ vật một hồi, cuối cùng tìm thấy một cái hộp được làm bằng vàng \(có ai nhớ nó không nè\) , phải mất vài phút y mới nhớ ra lai lịch của nó, sau đó có chút hứng thú mà mở hộp , một bình lưu ly tinh xảo nằm bên trong, thủy quang trong bình khẽ lay động.

Quân Tịch Ly lấy nó ra, mở nắp, hương rượu cùng với hương hoa nhất thời hòa quyện, mùi thơm khiến lòng người muốn say.

Quân Tịch Ly vẫy tay với Phong Vô Nhiên, cất giọng.

\-Lại đây uống rượu với vi sư.

Phong Vô Nhiên nghe lời bước qua, ngồi đối diện với y, Quân Tịch Ly phất tay, thủy linh lực ngưng tụ thành hai chiếc ly , Quân Tịch Ly rót rượu xuống.

Dưới ánh trăng và tán hoa đào, hai người cùng uống rượu.

Rượu này cũng không biết được làm từ gì, Quân Tịch Ly và Phong Vô Nhiên tu vi cao như vậy, mới uống nửa bình đã say.... ánh trăng dịu dàng chiếu lên hai thân ảnh, hòa hợp đến lạ thường.

\*\*\*

Quân Tịch Ly : Hôm nay là sinh nhật ta, các ngươi đừng nói là không chuẩn bị quà nhá?!

Huyền Đế Tôn : Lôi ra một hộp vàng nguyên chất khắc vải cá.

Linh Đế Tôn : Vài ba quyển sư đồ luyến \( đam mỹ\) vừa vớt lên từ hiện đại.

Phong Vô Nhiên : Ta tặng chính mình cho sư tôn.

Hạ Tư Tuyết : Một đôi ngọc bội long phụng kèm theo câu "Con mau tìm con dâu về cho mẹ nhé"

Quân Hoán : Tặng vài ngàn viên linh thạch thượng phẩm kèm lời nhắn "Ly nhi, con muốn mua gì thì mua không cần tiết kiệm, Quân gia có đủ tiền để con tiêu vài đời "

Bạch Cảnh Liêm :..... đưa ra vài kiện pháp bảo hi hữu đắt tiền.

Tinh Nguyệt : Một chậu mai to thật to đẹp thật đẹp \(Linh Lan Hoa nghi ngờ nó đã biến dị\) nở hoa quanh năm cũng kết trái quanh năm.

Mạc Từ : Chờ một chút.

Sau đó ngự kiếm bay đi, 3 phút sau mang một thanh đao về.

Mạc Từ : Quân sư huynh sinh thần vui vẻ.

Mạc Vũ : Một cái mặt nạ đẹp hơn của Quân Tịch Ly kèm thêm câu "cái của huynh đã cũ, đổi cái của đệ đi"

Mộc Lăng Phong và Mục Thư Kỳ : Một bức tranh đào mai khoe sắc và thêm một **vài** món điểm tâm đẹp mắt.

Nghiêm Chấn : Một lọ đan dược cấp 5.

Lạc An Du và Tử Tranh : Mộ lọ độc dược có thể giết người và một viên ma đan cấp 7.

Thiên Cơ trưởng lão : Tặng Quân Tịch Ly một bộ quần áo mới.

Tuyết Phách Hách Lan : Một viên Băng ngọc mát lạnh.

Thời Liễn Diệp Thiên : Một cây dù lưu ly mới, có gắn trận pháp có thể phát hiện mùi máu.

Cuối cùng là tập thể Liên Vân tông : Một bữa tiệc mừng sinh thần thật lớn.

À, còn có Linh Lan Hoa : Tặng một tiểu bảo bảo khả ái đáng yêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.