\-Ô ô.... đây là nơi ma quỷ gì a..... thật đáng sợ..... 
Lão giả ôm lấy ấu thú Tư Thiển Lạc giờ đã hóa thành một con thỏ đáng yêu, kêu gào giống như khóc lại như cười. 
Phong Vô Nhiên cho lão một ánh mắt xem thường, người từ chối lời mời ra nhập Thiên Đạo không phải lão sao? Hơn nữa khi bị bóng đen kia có ý định giết chết, không phải lão chạy lung tung để đụng đến cơ quan trong điện, khiến cả sư tôn và hắn cũng bị rớt xuống cái bẫy đầy nhện đây sao? Giờ thì khóc lóc om sòm như lão là vô tội vậy. 
Phong Vô Nhiên không nhìn lão giả đang giả vờ đáng thương kia, mà quay lại nhìn vị sư tôn tôn kính đang nghiên cứu la bàn. 
\-Đứng vững. 
Giọng nói lạnh nhạt đến không mang theo bất cứ cảm xúc nào, thế nhưng lại khiến Phong Vô Nhiên ấm áp. Nhìn đôi môi mềm mỏng kia, Phong Vô Nhiên không tự chủ nuốt nước miếng, sau đó nhận ra hành động của mình, Phong Vô Nhiên chao đảo. 
Quân Tịch Ly giơ tay, ôm trọn Phong Vô Nhiên vào lòng, sau đó tiếp tục chuyên tâm nghiên cứu. 
Thật ra bây giờ họ đang đứng trên một cái cột miễn cưỡng đặt được một chân, bên dưới là khoảng không đen kịt không thấy đáy, bên trên là những con nhện sặc sỡ đang theo tơ nhện mà đi xuống, chỗ đặt chân đã nhỏ, giờ còn ôm thêm một người nữa, tuy người cũng không nặng nhưng Quân Tịch Ly vẫn phải thập phần cẩn thận. 
Còn lão giả, thấy không có người để ý mình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-ve-roi/3138453/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.