\-Sư tôn, bây giờ chúng ta đi đâu ạ?. 
Phong Vô Nhiên ngước mắt nhìn vị sư tôn lạnh nhạt như thần của mình. Sư tôn làm cho lòng hắn có một cảm giác rất lạ, giống như muốn thân cận , nhưng lại không dám. Giống như rất thân thuộc, nhưng mà hắn với sư tôn mới gặp nhau vài ngày. 
Quân Tịch Ly hồi phục tinh thần nhờ câu hỏi của Phong Vô Nhiên, chỉ là y vẫn cảm khái sự yêu nghiệt của Phong Vô Nhiên. 
Vài hôm trước còn là một người thường có linh căn, hôm nay đã là một tu sĩ tầng 4,người thường cần vài năm tiến giai, đồ đệ của y thì hay rồi, mỗi ngày tiến một giai, nói ra chỉ sợ cả Đại Lục sẽ điên đảo mất, nhưng mà Quân Tịch Ly mặc danh tự hào, độ đệ của Quân Tịch Ly y đúng là yêu nghiệt. Chỉ là cùng với tự hào, trong thâm tâm lại có chút cổ quái khó hiểu, tựa như..... lo lắng đồ đệ sẽ vượt qua y. 
Không quá giống ghen tị, nhưng Quân Tịch Ly không biết nó rốt cuộc là thế nào, tìm không được lời giải thích, y đành trôn nó trong lòng. 
Nhìn tiểu đồ đệ dùng ánh mắt trong suốt nghi hoặc hỏi mình, Quân Tịch Ly nói. 
\-Phía Bắc có dị tượng, chỉ sợ nơi đó sảy ra chuyện, chúng ta sẽ qua đó xem. 
Quân Tịch Ly không thể không thừa nhận, giá trị nhan sắc của tiểu đồ đệ thật sự là đỉnh cao, đôi mắt trong suốt không tạp chất,mái tóc trắng xóa không hiểu sao lại tăng thêm khí chất cao thâm thần bí, đôi môi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-ve-roi/3138445/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.