\-Sau ta cứ cảm thấy mình bị theo dõi nhỉ.... 
Lạc An Du vừa xoa đôi tay lạnh lẽo, vừa thấp thỏm nhìn xung quanh. 
13 năm. 
Bây giờ hắn đã chẳng phải đứa trẻ kiêu ngạo ngu ngốc năm đó. 
Nhưng Lạc An Du trưởng thành rất xinh đẹp, mặc dù từ này không hợp lý lắm. Gương mặt có chút giảo hoạt , tinh nghịch , đôi mắt lơ đãng cà lơ phất trần như tên công tử phong lưu đa tình nào đó , nhưng trong lơ đãng lại mang mấy phần ranh mãnh, thế mà sâu trong đó lại là một nỗi bi thương khó hiểu, đôi môi hồng hào như cánh hoa mùa xuân, nốt ruồi lệ chí dưới mí mắt tăng thêm vẻ yêu dị diễm lệ, nhưng lại đa tình.Làn da của tu sĩ vốn đẹp hơn người thường rất nhiều, Lạc An Du cũng không ngoại lệ, làn da hắn vừa trắng hồng vừa mịn màng , như noãn ngọc. 
Một thân quần áo màu đen của Thiên Kiếm. Phong không quá hợp với hắn, nhưng khi hắn mặc lên lại càng tôn lên làn da khiến nữ nhân cũng phải ghen tị của hắn, có chút dụ hoặc, cây kiếm dắt bên hông có vẻ hàn quang lạnh lẽo. Nhìn tổng thể vừa tuấn tú vừa giảo hoạt , vừa đa tình vừa vô tình, như vô ý, như cố y dụ dỗ con gái nhà lành. 
\-Thôi, có lẽ là ảo giác. 
Dù đã vỡ giọng, nhưng giọng nói vẫn có chút trẻ con, đáng yêu như thể chưa trải qua bất kỳ khó khăn thử thách nào, nhưng những ai nhìn thấu bi thương trong mắt hắn mới hiểu, hắn không phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-ve-roi/3138440/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.