🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Quân Tịch Ly nhìn đứa trẻ thì có chút không muốn, y thật sự không ưa mấy con nít phiền phức hay khóc nhè kia đâu, nhưng mà....



\-Haizzz....



Quân Tịch Ly lại gần, đứa trẻ giống như đã bị hôn mê rồi, y nhíu mày nhẹ đến mức khó có thể nhận ra, rồi lấy một viên đan dược bỏ vào miệng nó.



Sau đó tựa vào cánh cửa yên lặng chờ đợi, y chưa từng nhận đồ đệ, chưa từng chăm trẻ con, với tiểu đồ đệ này..... y thật sự không biết làm như thế nào.



"Nghiêm khắc thì không được, cưng chiều cũng không xong, mặc kệ thì không tốt, thật sự là phiền phức quá mà"



Quân Tịch Ly có chút đau đầu nghĩ thầm, sau đó quyết định.



"Nếu đứa trẻ ngoan ngoãn thì sẽ cưng chiều, nếu không ngoan ngoãn, vậy thì nghiêm khắc đi"



Phong Vô Nhiên thấy bây giờ đầu rất đau, hơn nữa cũng rất trống rỗng, không có bất kỳ một thứ gì, nhưng tiềm thức lại mơ hồ nói hắn phải tìm một người, nhưng mà.... hắn lại chẳng nhớ gì về người kia, rất khó chịu, tựa như đã quên thứ gì đó quan trọng nhất trong đời.



Mở đôi mắt nặng nề ra, có lẽ do lâu lắm không nhìn ánh sáng, trước mắt hắn rất mờ, mơ hồ thấy trước mắt là một bóng người màu tím, ánh sáng chiếu từ ngoài cửa vào như phủ lên một vòng hào quang lên người kia, xinh đẹp như một vị thần, nhưng lại xa cách đến không dám xâm phạm, không dám đến gần.



\-Tỉnh rồi.



Một giọng nói êm ái nhưng lạnh nhạt truyền đến.Hảo

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-ve-roi/3138436/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.