Thân thể trẻ con rất yếu, cho dù thân thể Quân Tịch Ly được thiên tài địa bảo bồi dưỡng , cũng chỉ tốt hơn người thường không đến bao nhiêu lần. 
Chạy chưa được trăm mét, thân thể đã mệt đến muốn mạng, nhưng y lại không quen có người động vào thân thể của mình, không muốn nhờ người khác giúp đỡ , không muốn bị người ta bế đi. 
\-Các ngươi không cần đuổi theo ta. 
Giọng điệu hơi lạnh nói với hai thị nữ kia, hay nàng chần chừ, nhưng nhớ lời phu nhân dạy, không đuổi theo nữa, chỉ ẩn thân trong tối để bảo vệ. 
Nhưng những thứ này Quân Tịch Ly không biết, y nghĩ họ không đi theo nữa nên nghỉ ngơi một chút rồi lại chạy. 
Y không muốn họ theo sau, nếu không y sợ y sẽ không nhịn được quay lại hỏi họ, xem những thứ y nghe thấy có là sự thật không, y sợ y nhận được câu trả lời không như mong muốn. 
Một năm nay y đã sống như một con rối, y nghĩ y sống lại ở thế giới này để làm gì, đúng vậy, không có ba ba và ma ma y sống để làm gì? 
Kiếp trước khi còn làm Ngọc Minh Ly mục tiêu sống của y là bảo vệ hai người họ, y, đã thề như vậy...... trước mặt một người...... 
Vậy bây giờ, y sống, để làm gì..... 
Y tìm một năm, chưa từng có câu trả lời , bây giờ y đã thấy một tia sáng, y làm sao nỡ...... làm sao nỡ ...... tự dập tắt nó chứ? 
"bụm" 
\-Mềm quá.... 
Vô thức mở miệng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-ve-roi/3138396/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.