Edit: MegSau khi đã chuẩn bị ổn thỏa, Trần Tẩy bước ra khỏi cửa, lại vừa vặn chạm mặt sư tôn cũng đang mở cửa phòng.
Y bước lên: “Sư tôn, chào buổi sáng.”
Lâm Tịnh Nhiễm gật đầu với y.
Đúng lúc này, một con hạc giấy lại bay ra từ trong phòng Lâm Tịnh Nhiễm, lướt tới trước mặt Trần Tẩy.
“Làm quen đi, nó sẽ dẫn đường cho ngươi.”
Trần Tẩy vui vẻ ra mặt, y tươi cười đáp: “Cảm ơn sư tôn!”
Có thể là do bị nét cười của đồ đệ lây nhiễm, nơi khóe mắt của Thanh Ngọc tiên tôn dường như cũng xuất hiện độ cong mờ nhạt: “Muốn đến chỗ nào, nói với nó một câu là được.”
Trần Tẩy gật mạnh đầu, y tò mò nhìn hạc giấy một lúc, lại vươn tay sờ nó: “Thời gian tới phải làm phiền mi rồi.”
Hạc giấy như thể nghe hiểu lời y nói, bắt đầu bay lên hạ xuống.
Trần Tẩy không khỏi kinh ngạc mà than: “Sư tôn, nó hiểu đệ tử nói gì kìa!”
Lâm Tịnh Nhiễm chỉ cười.
“Sư tôn, đệ tử tới lớp sáng đây ạ.” Trần Tẩy bước đến khúc ngoặt, lại thấy Lâm Tịnh Nhiễm vẫn còn đang đứng tại chỗ, y bèn vẫy tay với đối phương, hô to: “Sư tôn, buổi tối gặp lại người!”
Lúc Trần Tẩy tới còn quá sớm, bên trong Tục Vật Đường chưa được mấy mống, mãi cho tới khi y dùng bữa xong, người đến mới bắt đầu đông hơn.
Ăn xong, y tới thẳng Vấn Y Đường.
Trên đường đi đến lớp, Trần Tẩy gặp được rất nhiều người, song có vẻ như đệ tử Linh Phong Môn đã sớm thấy đủ các loại phép thuật kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-ooc-roi/912049/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.