"Sư huynh! Ta lên trúc cơ rồi!!!!"
Mỹ thiếu niên dương quang soái khí vừa qua khỏi đại môn đã thấy một bóng trắng bay ào đến nhào vào lòng hắn. Mỹ thiếu niên giật mình vội ôm "bóng trắng" lại tránh cảnh hai người ngã lăn xuống bậc thang trước đại môn.
Mỹ thiếu niên tức giận trách cứ "Tiểu An, ta đã bảo đệ bao lần rồi?! Không được lỗ mãng như vậy!"
"Bóng trắng" nhảy ra khỏi ngực mỹ thiếu niên. "Bóng trắng" mang khuôn mặt trắng trắng mềm mềm pha lẫn giữa nét trẻ con và trưởng thành. Rõ ràng khuôn mặt kia chính là Cố An, Cố Thành Ân khi chưa thành niên. Y phồng má bất mãn nói "Còn không phải ta thấy sư huynh trở về nên mới vui vẻ sao?!"
Mỹ thiếu niên dở khóc dở cười "Đệ ngược lại còn dỗi ta? Ta còn không phải sợ đệ bị ngã sao?"
Cố An hất cằm "Đệ đã trúc cơ, không còn dễ bị thương nữa đâu nhé!"
Mỹ thiếu niên cười "Chúc mừng đệ."
"Quà của đệ đâu?" Cố An vòi quà.
Mỹ thiếu niên nhúng vai "Gấp quá ta không mua quà cho đệ rồi, đợi lần sau xuống núi ta mua cho đệ nhé?"
Nói đoạn hắn xoa đầu Cố An "Đệ đã đi nhận kiếm chưa?"
Cố An bĩu môi "Vẫn chưa, ta đợi huynh trở về dẫn ta đi đây."
Y lầm bầm làu bàu "Cố Trì đến Thượng Thiên sơn rồi, hắn trở Bạch Vân Môn nhận tổ quy tông, có lẽ sẽ không về nữa."
"Ta ở bên ngoài có nghe nói qua chuyện này, rốt cuộc là thế nào?"
Cố An dồn nén bất mãn mấy ngày nay lúc này gặp được đại sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-on-chu/438985/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.