"Kỳ lạ! Mới thấy huynh ấy ở đây cơ mà!" Cố Lâm Thanh vừa từ tang lễ đường đi ra đã va phải một đạo sĩ trẻ tuổi trong quan. Cậu ta đương tìm cái gì đấy trông vô cùng hối hả, thậm chí có người đứng trước mặt cũng chẳng nhận ra, đến khi sắp đụng vào hắn cậu ta mới giật mình lùi lại mấy bước hành lễ: "Tinh Mộc tiên tôn!"
Cố Lâm Thanh khẽ nhíu mày: "Làm gì mà hớt hải thế!"
Đạo sĩ trẻ tuổi bối rối cúi người thưa: "Đệ tử đang đi tìm Vô Dư sư huynh ạ! Các vị chưởng môn và trưởng lão đã có mặt gần như đầy đủ tại sảnh lớn rồi mà chẳng thấy bóng dáng sư huynh đâu nên đệ tử mới cuống cuồng đi tìm thế này. Mong tiên tôn thứ cho tội thất lễ."
Vốn dĩ hắn cũng chỉ nhắc nhở vài câu thôi chứ không có ý tứ trách phạt nên cũng chẳng truy cứu sâu xa. Sau khi nghe những lời của đạo sĩ trẻ tuổi nói hắn lại chú ý đến một chuyện bất thường khác: "Không thấy Vô Dư đâu sao?"
Vô Dư là học trò do chính tay Trần Vọng chân nhân nuôi dạy, theo lẽ thường nếu chân nhân mất hắn đã trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn thì sẽ thay thầy mình chỉ đạo chúng đệ tử Thiết Lang quan. Hiện tại tuy Vô Dư vẫn chưa đủ mạnh để dẫn dắt mọi người nhưng cũng là một hạt giống tốt để nuôi dưỡng, những lúc trọng đại như thế này đáng lí ra hắn phải cùng các trưởng lão tham gia hội đàm thế mà lại chạy đi đâu mất cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-on-chu/1933826/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.