Nhờ pháp bảo Trần Ngạo Lang ban cho lúc rời thành nên Phong Khinh Miên chỉ hơi phí công đã chọc thủng được một lỗ hổng to tướng trên kết giới bảo vệ Thiết Lang quan. Nàng ta khí thế bừng bừng mang người lên đỉnh núi, không thèm xem ai ra gì đập phá tùm lum, giống hệt một tên đòi nợ thứ thiệt.
Một đường lên núi vô cùng thuận lợi, khi đến đại môn Thiết Lang quan nàng ta mới bị chúng đệ tử trong quan chặn lại: "Người đến là ai? Sao lại phách lối như thế?!"
"Phong Khinh Miên của Huyền Nguyệt thành." Nàng ta không hề che giấu thân phận và mục đích bản thân: "Ta đến đây để đòi nợ xưa với các ngươi!"
Cùng Kỳ chuyển thế Phong Khinh Miên? Sao nàng ta lại đến đây? Còn nói những lời nhảm nhí như đòi nợ nữa chứ! Thiết Lang quan có qua lại với Huyền Nguyệt thành bao giờ đâu mà nợ với chả nần!
Chỉ trừ một vài vị chân nhân đức cao vọng trọng trong quan và đệ tử của Trần Vọng biết ngọn nguồn sự việc. Một trong số đó là người dẫn đầu chúng đệ tử ngăn chặn Phong Khinh Miên bên ngoài đại môn Phùng Hữu Đạo. Ông ấy vừa nghe nàng ta nói đã vội phản bác: "Ăn nói hàm hồ! Thiết Lang quan và Huyền Nguyệt thành đứng ở vị trí đối lập nhau, từ trước đến nay không có quan hệ gì thì làm sao có ân với nợ chứ?!"
"Ồ?" Mày Phong Khinh Miên nhướng lên miệng thì ngân dài âm tiết, sau đó nàng ta bật cười như vừa nghe thấy chuyện gì đó rất buồn cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-on-chu/1933820/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.