Editor: Bọt Bọt (Bubbubble)
- ----
Đệ tử áo xanh kia tuổi cũng không lớn, xấp xỉ Trang Ngâm, nghe cậu nói "nhị sư huynh của chúng ta" đến là quen thuộc thì không khỏi buồn cười: "Không có, nhị sư huynh đối với ai cũng như vậy, đừng để trong lòng".
Cậu vừa nói vừa nhìn Vân Trì, thẹn thùng cười: "Các vị nghỉ ngơi đi, không có gì bất ngờ xảy ra thì sáng sớm ngày kia chúng ta có thể gặp mặt. Cáo từ."
Vạt áo xanh bay bay hướng về phía rừng cây rậm rạp.
Trong phòng có nước ấm, mọi người tắm rửa sạch sẽ, ăn uống no nê, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi.
Lần này phòng rất lớn, giường ngủ chung, một gian phòng có tám người.
Tắm gội xong nghe thấy tiếng người ồn ào, Vân Trì khẽ cau mày, không lập tức đi vào mà ngồi xuống bên ngoài hành lang dài.
Trang Ngâm đã hòa nhập với bọn họ, bên trong cực kỳ náo nhiệt, mấy phòng bên cạnh cũng vậy.
Khi Tống Thời Việt đi tới chính là cảnh tượng này, chung quanh huyên náo ồn ào, mà cuối hành lang dài tối tăm có một nam tử bạch y đang ngồi, ánh trăng bàng bàng rọi lên gương mặt y.
Y chăm chú nhìn ánh trăng, trong mắt dường như mênh mang một loại cảm xúc thương xót nào đó.
Gương mặt này tuy rằng bình thường nhưng lại vô cùng dịu dàng, nhìn lâu cũng thấy thuận mắt.
Ngoại trừ đôi mắt, rõ ràng không còn điểm nào tương tự, nhưng Tống Thời Việt có thể từ trên người y khắc họa ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-meo-con-cua-bon-toa/2499458/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.