Editor: Bọt Bọt (Bubbubble)
- ----
"Chưởng môn Thanh Hư Bắc cảnh Mạnh Bác Hãn đó, nghe nói bọn họ đang thương nghị xem vị trí chưởng môn tân nhiệm nên để Huyền Dương trưởng lão hay thiếu chưởng môn Mạnh Dục Khanh kế nhiệm." Sở Kha thở dài, "Tiếc là Lăng Vân Tiên Tôn không còn nữa, không thì sao có thể rơi xuống những người này."
Giống như sét đánh giữa trời quang, Vân Trì rất lâu không nói gì.
Càng giận chính mình lâu như vậy chưa một lần quay lại. Một đời này so với đời trước thật sự không hề giống nhau, y đã quá tự tin cho rằng mọi chuyện sẽ diễn ra hệt như đời trước.
Y phải trở về thôi.
"Sở Kha." Vân Trì cưỡng ép chính mình bình tĩnh lại, "Ta không muốn lừa ngươi, ngươi nghe..."
Vân Trì phá thuật dịch dung, lộ ra gương mặt thật.
Sở Kha theo bản năng lui về sau một bước: "Lăng Thu ca... Lăng Vân Tiên Tôn?"
Vân Trì gật đầu, chỉ nói đơn giản y giả chết sau đó dịch dung tới Đông Lũy Bích tìm một vật, không đề cập tới quan hệ với Tống Thời Việt, "Nhưng hiện tại ta cần phải trở về giúp Dục Khanh."
"404, lúc trước ngươi nói biện pháp rời khỏi Đông Lũy Bích là gì?"
"Ký chủ! Chính là giả chết đó! Ngươi yên tâm, ta đã chuẩn bị tốt rồi, chỉ cần chúng ta vừa đi là sẽ có các đệ tử sau núi phát hiện ra thi thể giả."
"..." Tuyệt vời quá! Thật là một biện pháp tuyệt đỉnh... Mới là lạ.
Nhưng Vân Trì nhất thời không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-meo-con-cua-bon-toa/2499443/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.