“Hắn không tự nguyện.” Lẫm Nhận đáp xong, lại cảm thấy không đúng chỗ nào, lắc đầu, “Không đúng, hắn không phải.”
“Rốt cuộc là còn không phải?” Lạc Duẫn Trần kỳ quái nói, “Chẳng lẽ còn có người mê hoặc hắn?”
“Là Giản Duẫn Thừa kích hắn!” Lẫm Nhận nói lên việc này liềnsinh khí, “Nếu không phải phương pháp của Trình Viễn Tiêu không giống nhau, Duẫn Trần đang tu luyện sao có thể bại bởi hắn?!”
Lạc Duẫn Trần càng nghe càng mê mang: “Trình Viễn Tiêu dạy bọn họ còn không giống nhau sao?”
“Không giống nhau.” Lẫm Nhận nói, “Trình Viễn Tiêu từ lúc bắt đầu liền muốn cho Duẫn tTrần đem thần hồn phân ra tới, cho nên phương pháp tu luyện cùng Giản Duẫn Thừa không giống nhau, cũng chính vì thế Duẫn Trần mới có thể gấp gáp.”
“Chính là ta nghe nói, nếu không có nguyên dương tâm pháp, hắn căn bản không có biện pháp đột phá cảnh giới.”
Lẫm Nhận nghe vậy cười lạnh một tiếng: “Ngươi nói sai rồi, là được đến nguyên dương tâm pháp vừa lúc đột phá cảnh giới, nếu lúc ấy hắn tu luyện nhiều thêm một đoạn thời gian, vẫn có thể.”
Lạc Duẫn Trần nghe nó nói như vậy, trong lúc nhất thời cũng không có biện pháp phán đoán thật giả, dứt khoát cũng không rối rắm, hỏi: “Vậy ngươi sao lại nói Giản Duẫn Thừa kích hắn?”
“Bởi vì chênh lệch.”
“Chênh lệch……?”
“Duẫn Trần trước khitiến vào Nguyên Anh kỳ phía, chính là cái thiên tài.” Lẫm nhận nói, “Bởi vì phương pháp tu luyện , thiên phú của hắn khi tiến vào Nguyên Anh kỳ biến mất, thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-la-nghe-nghiep-co-do-nguy-hiem-cao/3293514/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.