“Có khả năng?”
“Đúng vậy.” Vu Duẫn Du gật đầu, “Kiếm nói trắng ra là chính là cái thể xác, thần thức bên trong mới là quan trọng nhất. Nhưng theo cách nói của Bạch Phượng Hoàn, ngươi là ngươi, lại không phải ngươi, rốt cuộc Lẫm Nhận có nhận biết ngươi hay không vẫn là cái không biết bao nhiêu, thành thật mà nói , ta cũng khá tò mò.”
“Không được.” Lạc Duẫn Trần giơ tay cự tuyệt Vu Duẫn Du, “Ta không tìm đường chết, lại hỏi ngươi một vấn đề.”
“Vừa rồi không phải nói một câu cuối cùng ?”
“Bỗng nhiên nghĩ đến thì sao.” Lạc Duẫn Trần ngượng ngùng mà cười rộ lên, “Ngươi nói ta nếu muốn một thanh kiếm thuộc về ta có thể được không?”
“ hẳn là không được đi, trước kia chưa từng nghe qua có loại tiền lệ này.” Vu Duẫn Du nói, “Kiếm Thần là ở khi tu luyện tiến vào phân thần cảnh,thần thức phân ra một bộ phận , tiến vào lấy thân kiếm làm vật chứa sau đó chính là kiếm thuộc về kiếm tu, kiếm bị phá hỏng rồi thần thức kỳ thật vẫn còn, chỉ cần một lần nữa ngưng tụ liền có thể, trừ phi chủ nhân chết, bằng không Kiếm Thần là sẽ không biến mất.”
“Nhưng là…… Nếu Lẫm Nhận là Kiếm Thần của ta ban đầu , tình huống hiện tại cũng có thể tính là biến mất đi?”
“Nhưng là các ngươi cũng có thể nói là cùng một người.” Vu Duẫn Du nói, “Tuy rằng ấn cách nói này thì Lẫm Nhận hẳn là cũng sẽ nhận ngươi, cho nên ta cảm thấy ngươi so với ngồi đây nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-la-nghe-nghiep-co-do-nguy-hiem-cao/3293502/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.