Ít nhiều nhờ cơ trí của Bạch Phượng Hoàn khi đi còn nhớ rõ cùng Nam Cung Quy Dạ đi những đâu, xác định lộ tuyến sau đó Lạc Duẫn Trần mới thành công ngồi vào ghế giám khảo —— nơi toàn bộ hội trường chú ý .
Nguyên bản còn lo lắng đến trễ thì Lạc Duẫn Trần lại là người đến đầu tiên, nháy mắt khi hắn ngồi xuống,mọi đôi mắt hội trường đường như chi nhìn hắn, trong nháy mắt kia Lạc Duẫn Trần bỗng nhiên cảm thấy chính mình giống như sản phẩm bị đấu giá, nhưng mấy cái giám khảo khác lại đây thì không có phát sinh chuyện gì, điều này liền làm Lạc Duẫn Trần thực nghi hoặc.
“Ngươi cũng chưa chú ý tới, ngươi là người tuổi trẻ nhất sao?” Bạch Phượng Hoàn ngồi xổm trên vai Lạc Duẫn Trần, nhỏ giọng giải thích cho hắn, “Luận Kiếm Đại hội không có ngạch cửa, đại lão tụ tập, thắng một lần có thể là may mắn, hai lần là thực lực, ba lần chính là ngưu phê,đừng nói liên tục, có thể ngồi ở chỗ này đều là người tương đương ngươi.”
được Bạch Phượng Hoàn vừa nhắc nhở như vậy , Lạc Duẫn Trần mới chú ý tới, giám khảo tổng cộng có sáu người, trừ bỏ hắn cùng Kim Vũ Thạch còn tính là tuổi trẻ những người khác liếc mắt một cái nhìn qua tuổi đều không nhỏ. Tuổi trẻ nhất là một phụ nữ, nhìn qua bộ dáng khoảng hơn ba mươi tuổi , nhưng trên thực tế nhiều hơn hay ít liền nói không chuẩn, mà lớn tuổi nhất râu đều mau dài đến bụng, vuốt lên có điểm tiên khí phiêu phiêu, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-la-nghe-nghiep-co-do-nguy-hiem-cao/3293469/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.