“Lan Ca…” Sở Thanh Vân thẹn quá, bất đắc dĩ chạy tới níu tay Lan. “Huynh đừng chấp với Cẩn Phong nữa, vì ta chưa trưởng thành nên chúng ta còn chưa lập khế ước, nhưng mà ta và hắn thực sự là đạo lữ.”
Lan cảm thấy không vui một chút nào, Sở Thanh Vân còn chưa trưởng thành mà tên Bạch Cẩn Phong kia đã xuống tay rồi, thật không biết xấu hổ! Hắn híp mắt lại. “Được, ta không chấp, ngồi xuống đây cùng ăn thịt nướng nào.”
Hắn trừng mắt cảnh cáo Bạch Cẩn Phong.
Bạch Cẩn Phong tự nhận mình người gặp người thích, chưa bao giờ gặp phải trường hợp khó xơi như thế này, hắn bất đắc dĩ quay sang nhìn A Triết, thấy gã còn dửng dưng hơn, trong mắt chỉ có mỗi Lan.
Hắn cũng không dùng mặt nóng đối ʍôиɠ lạnh nữa, bước tới ngồi bên cạnh Sở Thanh Vân, không nói thêm câu nào.
Thực ra Bạch Cẩn Phong chưa thăm dò được tu vi của hai người trước mặt này, dù hắn đã tiến cấp Đại Thừa kỳ, thế mà vẫn thấy bọn họ sâu không lường được.
Sở Thanh Vân sao lại quen được hai người bí ẩn thế này chứ?
Thanh niên áo vàng khá cao to vạm vỡ, nhìn qua sức lực rất lớn, người mặc áo đỏ thấp hơn khá nhiều, khí chất thanh lãnh, trong trẻo, ắt hẳn tu luyện công pháp thiên về âm nhu.
Hai người nhìn qua rất bình thường nhưng thực chất rất bất thường, Bạch Cẩn Phong không muốn Thanh Vân của hắn tiếp xúc nhiều với hai người này.
Thế nhưng Sở Thanh Vân có vẻ rất quý Lan, liên tiếp hỏi han, Lan cũng vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-dung-toi-day/1190963/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.