Bạch Cẩn Phong nói đi là đi, một tháng rồi hai tháng trôi qua vẫn chưa thấy trở về. Sở Thanh Vân lúc đầu còn ngoan ngoãn ngồi trong tiểu viện tu luyện, nhưng sau hai tháng, y không nhịn nổi nữa bèn rục rịch rủ đám Từ Kha tụ tập.
Thật ra là từ dạo bị mọi người bắt gặp cảnh thân mật với Bạch Cẩn Phong, Sở Thanh Vân chột dạ, lấy cớ bế quan để trốn tránh.
Trải qua hai tháng, y nghĩ chắc chẳng còn ai nhớ đến việc đó nữa mới dám vác mặt ra ngoài, không ngờ vừa đến nơi Diệp Thần đã lao tới đè y xuống.
"Sở Thanh Vân, ta nói cho đệ biết, khôn hồn thì khai ra mau, đệ với sư tôn là có chuyện gì?"
Từ Kha cũng nhìn Sở Thanh Vân với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.
"Huynh làm cái gì vậy?" Sở Thanh Vân đẩy Diệp Thần ra, chật vật ngồi dậy, nghĩ đến Bạch Cẩn Phong, gương mặt thiếu niên trong nháy mắt đã đỏ bừng, hai ngón trỏ dí vào nhau. Chương mới nhất tại — trumtruyen . org —
"À thì... thì như các huynh thấy đấy, chúng ta ở bên nhau."
"Ồ." Diệp Thần dù đã đoán được đến chín phần nhưng mà khi nghe chính miệng Sở Thanh Vân xác nhận thì hắn vẫn bối rối, gương mặt khó mà tin nổi. "Thật kỳ ba, đến giờ ta vẫn không thể hiểu nổi vì sao đệ lại có thể... ờm... thích được sư tôn đấy?"
"Thích thì thích thôi, sư tôn rất tốt."
"Đúng là tốt thật," Diệp Thần gật gù, "Nhưng mà cứ nhìn thấy sư tôn là ta có bóng ma tâm lý, cũng tại ngày ta còn nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-dung-toi-day/1190930/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.