"Minh... Minh Ly tiên tôn!" Một trưởng lão của Vạn Cổ vực run rẩy nhìn Bạch Cẩn Phong cầm Vô Ảnh kiếm lạnh lùng đứng đó, uy áp Hợp Thể kỳ tràn ra làm bọn họ run sợ.
Năm người ở đây tu vi cao nhất cũng chỉ có Hoá Thần mà thôi.
"Minh Ly tiên..." Trưởng lão này nói được một nửa liền sửa giọng, bây giờ Bạch Cẩn Phong đã là tu sĩ Hợp Thể kỳ nên xưng hô phải khác.
"Minh Ly tôn giả! Chúng ta nghi ngờ đây là đứa trẻ năm đó, mong người không vì tình riêng mà nhúng tay vào chuyện này."
"Không nhúng tay?" Bạch Cẩn Phong từ từ tiến đến, đôi mắt sắc bén tràn đầy tơ máu, hắn híp mắt đếm từng người từng người một trong sơn động này.
"Thư Hùng đạo quán, Vạn Cổ vực, Vạn Bảo tông, Âm Linh giáo... Ngay cả môn phái kết nghĩa với Thanh Phong môn ta là Đan Khuê tông cũng có mặt. Giỏi... giỏi lắm."
Năm người vẫn còn mặc nguyên y bào đại diện
cho tông môn của mình. Bọn họ vốn không cho là mình sai, chỉ có trưởng lão của Đan Khuê tông xấu hổ cúi gằm mặt xuống.
Một lão giả thuộc Thư Hùng đạo quán không cho là đúng vội đứng lên giải thích.
"Minh Ly tôn giả, việc liên quan đến Vọng nguyệt sơn hà đồ rất nghiêm trọng. Lẽ nào ngươi không cầu một ngày có thể đắc đạo phi thăng? Lẽ nào ngươi cam lòng để tu chân giới từng người từng người một vì đại nạn mà ngã xuống? Hay là ngươi muốn độc chiếm một mình?"
"Ta không quan tâm mấy cái chuyện phi thăng của các ngươi."
Bạch Cẩn Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-dung-toi-day/1190895/chuong-41.html