Edit: Anh – xian.rys
Beta: 小绒
Khó Buông Xuống
Tuyển Tầm cũng không biết vì sao bản thân lại nói ra những lời như vậy, hắn chỉ cảm thấy, vị tiên quân không nhiễm bụi trần trước mắt trong lòng rất hận hắn, nhưng cũng là nốt chu sa đầu tiên nhìn thấy trước khi trọng sinh, xóa không được, tẩy cũng không đi.
Đoạn thời gian trước khi trọng sinh ở Ma Lĩnh, Tuyển Tầm mấy lần giật mình tỉnh giấc giữa đêm, vì thế hắn có mấy lần giống như bị điên đập phá không ít đồ đạc quý giá trong phòng, nhưng cũng không thể nào giảm bớt nỗi nhớ của hắn đối với Cốc Trầm Tuyết.
Yêu hận đan xen, làm tình cảm của Tuyển Tầm đối với Cốc Trầm Tuyết vô cùng phức tạp, hắn có thể hận hắn hận đến tận xương tủy, hận đến mức muốn băm thây vạn đoạn.
Nhưng hắn cũng có thể thích thích đến tận cùng,thích đến nối không muốn để cho ai liếc nhìn dù chỉ một lần, chỉ cho phép một mình hắn nâng trong lòng bàn tay.
Chính là như thế, cho nên Tuyển Tầm lại nảy sinh ý niệm có thể tái hiện lại suy nghĩ trong đầu một lần nữa hay không
Tuyển Tầm: "Sư Tôn, ngươi đã khiêu khích ta như thế, ta sẽ không thả ngươi đi"
Tuyển Tầm nghĩ, nụ cười trên mặt càng thêm thuuần khiết, thoạt nhìn thật sự rất ngây thơ, tựa như trăng sáng.
Thanh Trần Cung bên kia, chân thân của Cốc Trầm Tuyết nghe được những lời này, trực tiếp "cạch" một cái bẻ gãy bút lông trong tay, nhất thời ánh mắt có chút rối loạn.
Người này, đang nói vớ vẩn cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-do-de-dung-lam-can/1032032/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.