Song Tinh Vẫn (Phần 2)
Tuyển Tầm cứ như vậy mà thả mình rơi xuống Thương Tà Nhai, một đại ma đầu liền tiêu tan như vậy, từ nay về sau trên thế gian không còn Tuyển Tầm nữa, cũng không còn ma đầu giết người nữa
Thậm chí không cần Mộ Tư Minh tự tay động thủ, lúc Tuyển Tầm rơi xuống Thương Tà Nhai, kết giới ngăn cách cũng lập tức biến mất. Mộ Tư Minh đứng nguyên tại chỗ như cũ, không thèm động đậy, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm nơi mà Tuyển Tầm ngã xuống
Vẻ mặt không chút sợ hãi, trong con ngươi có chút u ám không rõ ràng
Hồi lâu sau, Mộ Tư Minh nở nụ cười, giọng cười không lớn, giống như cười nhạo lại tựa như thương hại. Nhưng mà mặc kệ như thế nào đi nữa, Tuyển Tầm vừa chết coi như công danh của hắn rất lớn, đến lúc đó hắn sẽ có được ngưỡng mộ của vạn người
Mộ Tư Minh (cười lạnh): thiên hạ có phải của ta hay không, ngươi cũng không thấy được
Mộ Tư Minh (ánh mắt lạnh nhạt): có điều không ngờ rằng, vậy mà ngươi lại ghi hận sư tôn kia của ngươi
Lúc Mộ Tư Minh nói những lời này, trong mắt đầy vẻ trào phúng, giống như bản thân đang xem một hồi bi kịch nhân gian có bao nhiêu buồn cười, sau đó lại khẽ cười ra tiếng
"Nhưng rất nhanh thôi các ngươi sẽ có thể gặp mặt nhau rồi"
Vừa nói xong, Mộ Tư Minh lại di chuyển bước chân, tay áo dài vung lên, cưỡi mây rời khỏi. Vậy là trên Thương Tà Nhai chỉ có cuồng phong gào thét, mây trôi lửng lờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-do-de-dung-lam-can/1032030/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.