Mùa hè tại nơi hoàng cung ít cây cối quả là cực hình.
Ngoài ngự hoa viên nhiều loại hoa cỏ ra, những tẩm cung khác cũng chỉ lác đác vài cây cổ thụ làm bóng mát.
Ve kêu râm ran rất phiền phức, nhưng cũng không thể chặt cây.
Lăng Xuyên nằm trên ghế quý phi dưới tán bóng râm, tay quạt lấy quạt để mặc dù chẳng có chút mồ hôi nào. Thời điểm này y lại quên mất mình là người tu tiên, căn bản cái nắng nóng giữa mùa hạ này không làm gì được y.
Bên cạnh y là một cái bàn nhỏ, bên trên để một cái chậu đá, bên trong là đủ loại hoa quả mát lạnh. Bên cạnh chậu đá là một cốc nước ép hoa quả vẫn còn đang bốc hơi lạnh.
Nhàn rỗi nằm hưởng thụ, cũng quá chán rồi.
Không biết vì sao y lại muốn nhớ tới mình trước kia vẫn còn ở hiện đại. Xong lại hỏi ‘’ trước kia rảnh rỗi mình hay làm gì nhỉ ?’’
Cơ mà có thời gian rảnh thì y cũng chẳng muốn rảnh.
Lúc trước luôn lao đầu vào công việc, đi sớm về khuya, rảnh nhất thì cũng ngồi giường bấm máy tính làm việc. Thi thoảng ra nước ngoài kí hợp động, thuận lợi thưởng thức mấy món ăn mới lạ.
Tuy công ty có rất nhiều chi nhánh trong và ngoài nước, cho dù y không làm thì vẫn có cơm dâng tận miệng. Chỉ là nếu đầu óc sơ sảy rảnh một chút thì lại nghĩ đến chuyện không vui.
Cho khi đến thế giới này.
Rảnh hơn cả rảnh.
Suốt ngày ăn rồi ngủ, tỉnh rồi lại ăn, đi chơi đây đó, ngồi nghiêm cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cua-ta-la-mot-tieu-hai-tu/751918/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.