Hộp gỗ mà Lăng lão gia để lại cho hai huynh đệ là một nửa gia sản của ông. Mặc dù hộp nhỏ, nhưng bến trong là nguyên một đống túi trữ vật và nhẫn trữ vật. Cho dù hai huynh đệ không có nhà để về thì số tài sản này cũng đủ để cả hai người sống suиɠ sướиɠ suốt mấy đời.
Vì là gia tộc luyện khí nên số binh khí bán ra là một khoản tiền kếch xù, linh thạch chất thành núi.
- Ca ca, đệ đói quá !
Lăng Hải Minh xoa xoa bụng mình, đã 3 ngày rồi y chưa ăn gì.
- Cố chịu một chút, sắp xuống đến trấn dưới rồi !
Lăng Thịnh Nam đã là tu sĩ trúc cơ nên không cần ăn cũng được. Nhưng đệ đệ của hắn vẫn còn trong quá trình luyện khí kì, vẫn cần phải ăn uống.
3 ngày rồi hai huynh đệ vẫn chưa ra khỏi được ngọn núi này mà đi tìm nơi có người.
Có thể không ai tin, nhưng gia tộc luyện khí đứng đầu tu chân giới lại chả khác gì một môn phái lớn. Nhà chính của Lăng gia là ở trên một ngọn núi không tên, rất cao và đồ sộ. Xung quanh được bao bọc rất nhiều cây cối.
Ngọn núi này lại không cho tu sĩ ngự kiếm nên muốn đi lên hay đi xuống là rấ khó khăn. Kẻ sát hại toàn gia tộc hắn có thể không ngại khó khăn lên đến tận đỉnh núi để gϊếŧ người đúng là rất có tính kiên nhẫn.
Con đường xuống núi này Lăng Thịnh Nam chỉ đi qua hai lần, mà lần nào cũng đi cùng cha nên không lo bị lạc. Cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cua-ta-la-mot-tieu-hai-tu/751903/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.