🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời gian như thoi đưa thấm thoát đã đến tháng 9. Là 6 tháng sau từ khi Lăng Xuyên bị ngáo.

Lăng Xuyên vẫn ngơ ngơ như vậy, Tần Thiên không biết đã tung ra bao nhiêu cách có thể đưa y trở lại bình thường nhưng đều vô dụng.

Từng ngày, từng tuần, từng tháng trôi qua. Không hôm nào là Tần Thiên không bị ăn chửi một trận từ người phụ nữ đầu dây bên kia. Mắng nhiều nhất là :

- Ngu dốt !

- Thiểu năng !

- Ăn hại !

- Phế vật !

- Đồ đần !

- Đầu anh đúng là nước đổ đầu vịt !

- Anh quay về đây học lại ngay hết cho tôi !! Rốt cuộc là bao nhiêu năm qua anh học cái đếch gì thế hả ?? Hả ??

-…!!!

Làm cho Tần Thiên lúc nào cũng mang bộ dạng như bị tiêu chảy, mặt thâm như đít nồi. Uể uể oải oải lật từng mảnh vụn trí nhớ trong đầu.

- Hài, làm gì có ai hiểu được nỗi khổ của tôi cơ chứ ! Tai sắp bị hét cho thủng màng nhĩ rồi.

Lúc này một người bưng đồ ăn đi vào, thấy y mệt mỏi nằm dài trên bàn thì đi tới đặt khay đồ ăn xuống bên cạnh.

- Mệt ? __ Lang Đản hỏi

- Ừ, mệt lắm !

- Ăn chút gì đi !

- Không đói !

Từ mấy tháng trước Lang Đản đã tìm tới đây, mấy hôm đầu thì lạnh lùng, giận giữ trừng phạt y đủ kiểu, nhưng qua một thời gian lại hòa hoãn, trở nên dịu dàng với y như thường ngày.

- Sao phải cứu y ? Để như vậy rất tốt !

-

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cua-ta-la-mot-tieu-hai-tu/751885/chuong-104.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sư Tôn Của Ta Là Một Tiểu Hài Tử??
Chương 104: Ta có bảo bảo a
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.