Các vị, làng chúng ta thô sơ, không thể chuẩn bị được phòng nào tử tế mong các vị đừng chê. __ Chàng trai nọ dẫn 4 người đến một ngôi nhà, trong ngôi nhà có 2 căn phòng, trong 2 căn phòng mỗi cái có 1 cái giường, và trong mỗi cái giường thì chỉ chứa được một người...Ô...thế này thì làm sao để họ ngủ đây ?? Mặc dù nghĩ vậy nhưng 4 người không dám nói ra. Người ta đã có lòng chừa cho họ cả 1 căn nhà rồi thì còn đòi hỏi gì đây, đòi hỏi gì chứ.
Nhìn bề ngoài thì nhà và phòng thì nhỏ nhưng lại rất ngăn nắp sạch sẽ, cho thấy người ở đây vẫn có vài phần tôn trọng họ.
- Các vị nếu cần gì thì cứ tùy tiện gọi một người ở đây là được ! __ Chàng trai nọ lại nói tiếp sau đó định rời đi thì bị gọi lại.
- Cho hỏi... chúng ta nên xưng hô thế nào ? __ Lần này là Khúc Điềm lên tiếng hỏi.
Không biết vì sao sau khi Khúc Điềm trở thành đệ tử của Lăng Xuyên thì cứ như thay đổi chóng mặt, ngoài những lúc cãi nhau với Lôi Phong ra thì lại rất ít nói. Khó hiểu.
- Ta tên Hồng Thái ! Mọi người gọi ta là Thái Thái !
- Ồ... tên thật " đẹp " ! __ Tần Thiên cố che dấu ý cười.
Sau khi Hồng Thái đi, 4 người đi vào nhà đóng cửa, lập 1 cái kết giới cách âm. Sau đó...
- Ha ha ha... cười chết ta rồi... trời ơi đúng là một cái làng kì quái mà. Ai cũng lùm xùm như gấu Bắc cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cua-ta-la-mot-tieu-hai-tu/751857/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.