Thời gian 5 năm đối với giới tu chân mà nói chỉ là một cái chớp mắt. Còn 1 tháng nữa là đại hội Thiên Minh sẽ bắt đầu. Các đệ tử Lục Sơn đang sốt ruột làm việc chuẩn bị cho đại hội để nó diễn ra một cách thuận lợi nhất, cũng muốn chứng minh môn phái của mình không thua kém gì những môn phái khác. Đang dốc sức chuẩn bị thì đột nhiên trời đất tối sầm lại, mây đen kéo đến ngùn ngụt kèm theo đó là những tia sét rạch ngang trời cùng tiếng sấm đùng đoàng như muốn phá nát bầu trời cùng những vật sống bên dưới. Điểm tập trung.... sao lại là Vũ Nguyệt phong nữa vậy ?? Mọi người đều hiếu kì cùng thầm cảm thán cũng có hi vọng đối với Vũ Nguyệt phong. Họ cũng thầm hối hận sao lúc trước không chọn Vũ Nguyệt mà vào làm đệ tử ở đó chứ. Ở đó đệ tử ít nhưng tài nguyên tu luyện đều vô cùng phong phú. Ngay cả một cây hoa hay cọng cỏ trong đấy cũng chứa lượng linh khí vô cùng lớn và cũng có thể làm thảo dược được. Chính là tài nguyên thừa thãi đến phải dỏ dãi. Họ là không muốn phải gọi một tên nhãi vắt mũi chưa sạch là sư tôn được. Cảm thấy lòng tự trọng đang bị chà đạp. Bây giờ thì sáng mắt ra chưa !? Hối hận chưa ?! Có làm gì thì cũng muộn rồi. Người ta nhỏ tuổi nhưng tu vi còn cao hơn cả các phong chủ nữa kìa. Bây giờ thì lại càng cao hơn rồi. Đúng...chính vậy...người gọi bọn mây đen đến kia không ai khác chính là Lăng Xuyên
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]