Hoàng cữu vậy mà lại muốn hắn trở về, hắn không có ngu mà về đâu. 1 khi về thì sẽ không được tự do tự tại nữa đâu. Thậm chí lại không thể hằng ngày được gặp ái nhân của mình ( ta thấy đây mới là lí do ngươi không muốn về thì hơn ) do đó hắn không muốn về.
- Hoàng cữu muốn ta về sao ? Người còn nói gì nữa không ? __ Cơ Hàn lạnh băng hỏi.
- Thánh thượng còn muốn người mau quay về, ngay lập tức ! __ Thanh Nhị cung kính trả lời.
- Ta không về ! Chả có lí do gì để ta về nơi đó cả !
- Nhưng mà...
- Không nhưng nhịn gì cả, ngươi mau về đi !
Cơ Hàn không dùng dằng nữa mà đuổi cổ Thanh Nhi đi luôn. Chỉ tội cho cái kiếp ảnh vệ, không bao giờ được nghỉ chân tại nơi nào lâu quá 2 canh giờ cả ngoại trừ nhà mình ra.
- Sao ngươi không muốn về ! Nhỡ đâu là việc gì trọng đại ! __ Lăng Xuyên ngồi im ỉm 1 bên từ lúc không nói gì bây giờ mới chịu lên tiếng.
- Sư tôn ! Có trọng đại cỡ nào thì ở đó cũng có các hoàng tử vương gia khác lo liệu, thật sự sẽ không đến tay của ta đâu ! __ Cơ Hàn phản kháng, kháng nghị với Lăng Xuyên.
Đây có lẽ là lần đầu tiên hắn giám phản kháng với y 1 chuyện gì đó. Hắn là không muốn rời xa sư tôn, ái nhân của mình mà thôi.
- Nhưng đã 5 năm rồi ngươi cũng đâu có về nhà ! Ngươi về 1 vài hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cua-ta-la-mot-tieu-hai-tu/751826/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.